Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Cô Sơn chùa bắc, với đình tây,
Phẳng lặng sông êm, thấp lớp mây.
Sáng sớm oanh vàng cây ấm hót,
Nhà ai én mới tổ bùn xây.
Loạn hoa dần khiến người mờ mắt,
Vó ngựa vừa che lấp cỏ gầy.
Thích nhất hồ đông đi chẳng đủ,
Mát râm dưới bóng dương xanh đầy.