Lìa cành chiếc lá bông bay -
Cho hay cái lẽ xưa nay của trời...
Nếu em thương lá mồ côi,
Sao không xót chút tình tôi dịu dàng!
Mặc cây trần trụi bẽ bàng,
Xin đừng trách gió phũ phàng làm chi!
Nào ta đâu có lỗi gì,
Khi cây trút lá đi về cõi không?
Bản dịch đã đạt giải A trong cuộc thi dịch thơ của tạp chí Văn Học Nước Ngoài tổ chức năm 1997.