Bản dịch của Hồng Thanh Quang

Oi bức quá. Ruồi bay vo véo
Vườn héo mình dưới nắng đang trưa
Vài bà cụ già nua ngái ngủ
Ngồi vẩn vơ cạnh cổng nhà thờ

Tôi rầu rĩ nhìn người tai xế
Và bỗng thầm sửng sốt: Trời ơi
Chẳng lẽ tôi chẳng thể cho người ấy
Dăm ba xu, dăm ba xu thôi?

Tại sao tôi càng ngày càng ít
Khóc, yêu, đồng cảm với con người
Như chính tôi cũng đang gà gật
Lang thang trong giấc bất yên này?

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]