Thơ » Trung Quốc » Trung Đường » Bạch Cư Dị
Đăng bởi Nguyễn Phi Giang vào 18/09/2018 09:16
雲髻飄蕭綠,
花顏旖旎紅。
雙眸剪秋水,
十指剝春蔥。
楚艷為門閥,
秦聲是女工。
甲明銀玓瓅,
柱觸玉玲瓏。
猿苦啼嫌月,
鶯嬌語妮風。
移愁來手底,
送恨入弦中。
趙瑟清相似,
衚琴鬧不同。
慢彈回斷雁,
急奏轉飛蓬。
霜珮鏘還委,
冰泉咽復通。
珠聯千拍碎,
刀截一聲終。
倚麗精神定,
矜能意態融。
歇時情不斷,
休去思無窮。
燈下青春夜,
尊前白首翁。
且聽應得在,
老耳未多聾。
Vân kế phiêu tiêu lục,
Hoa nhan y nỉ hồng.
Song mâu tiễn thu thuỷ,
Thập chỉ bác xuân thông.
Sở diễm vi môn phiệt,
Tần thanh thị nữ công.
Giáp minh ngân đích lịch,
Trụ xúc ngọc linh lung.
Viên khổ đề hiềm nguyệt,
Oanh kiều ngữ ni phong.
Di sầu lai thủ để,
Tống hận nhập huyền trung.
Triệu sắt thanh tương tự,
Hồ cầm náo bất đồng.
Mạn đàn hồi đoạn nhạn,
Cấp tấu chuyển phi bồng.
Sương bội thương hoàn uỷ,
Băng tuyền yết phúc thông.
Châu liên thiên phách toái,
Đao tiệt nhất thanh chung.
Ỷ lệ tinh thần định,
Căng năng ý thái dung.
Tiết thì tình bất đoạn,
Hưu khứ tứ vô cùng.
Đăng hạ thanh xuân dạ,
Tôn tiền bạch thủ ông.
Thả thính ưng đắc tại,
Lão nhĩ vị đa lung.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Nguyễn Phi Giang ngày 17/09/2018 09:16
Tóc mây lay cỏ mướt,
Mặt hoa phơi phới hồng.
Loáng đôi làn thu thuỷ,
Ru mười ngón xuân nồng.
Vẻ Sở nhà quyền thế,
Giọng Tần khúc ca thanh.
Móng bạc gieo lấp lánh,
Phím ngọc ánh long lanh.
Lúc ngờ trăng vượn hú,
Khi nựng gió oanh ca.
Để sầu buông tay nhớ,
Chôn hận vào đường tơ.
Này sắt hoà trong trẻo,
Này cầm chen thấp cao.
Này khoan mờ bóng nhạn,
Này mau nghe gió gào.
Sương treo chờ ngọc trút,
Băng nghẹn chực suối trào.
Ngàn châu reo vụn vỡ,
Một dứt loà ánh đao.
Đẹp khơi hồn thư thái,
Tài gợi ý suốt thông.
Ngưng mà tình chẳng đứt,
Nghỉ vẫn nhớ vô cùng.
Dưới đèn đêm xuân ấy,
Ông lão nâng chén nồng,
Lắng nghe chừng thích chí,
Tai già điếc nhiều không?