“Ты пришел меня утешить, милый...”

Ты пришел меня утешить, милый,
Самый нежный, самый кроткий...
От подушки приподняться нету силы,
А на окнах частые решетки.

Мертвой, думал, ты меня застанешь,
И принес веночек неискусный.
Как улыбкой сердце больно ранишь,
Ласковый, насмешливый и грустный.

Что теперь мне смертное томленье!
Если ты еще со мной побудешь,
Я у Бога вымолю прощенье
И тебе, и всем, кого ты любишь.


5-1913

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Viết Thắng

Anh đến đây để an ủi em chăng
Anh của em dịu dàng, đằm thắm nhất…
Đứng lên khỏi giường em không còn sức
Mà cửa sổ thì dày đặc những song.

Anh nghĩ rằng gặp em thê thảm quá
Mang đến vòng hoa không đẹp tý nào
Nụ cười anh làm tim bỗng nhói đau
Anh trìu mến, buồn cười, anh buồn bã.

Em bây giờ mệt rã rời, đau điếng
Nếu như anh còn ở lại cùng em
Thì em sẽ cầu Thượng Đế, sẽ van xin
Cho anh và những người anh yêu mến.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Quỳnh Hương

Anh đến an ủi em, người yêu dấu,
Anh dịu dàng, mềm mỏng nhất trên đời…
Mọi cửa sổ đều có chấn song dày
Em kiệt sức không nhấc đầu khỏi gối.

Chắc anh tưởng đến nơi em đã chết,
Nên anh mang vòng hoa viếng vụng về.
Miệng anh cười làm tim em đau nhói,
Anh buồn rầu, giễu cợt, đáng yêu ơi.

Mệt đến chết với em chẳng là gì!
Nếu anh ngồi bên em thêm chút nữa,
Em sẽ van xin để Trời tha thứ
Cho anh, cho những kẻ anh yêu.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nhất Minh

Anh đã đến an ủi em, anh yêu dấu,
Anh ôn nhu, đằm thắm nhất trên đời…
Em không có sức để mà nâng gối
Trên khung cửa sổ bao song sắt đầy vơi.

Anh chắc nghĩ đến nơi em đã chết,
Và mang theo vòng hoa viếng vụng về.
Sao nụ cười anh làm tim em đau xiết,
Anh âu yếm, giễu cợt và buồn ghê.

Em sẽ thấy mệt rũ như hấp hối,
Nếu anh còn ở cạnh bên giường.
Em sẽ xin Chúa Trời tha tội
Cho anh và hết thảy người anh yêu thương.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời