Thơ » Nga » Aleksey Tolstoy
Đăng bởi Decembrina Nguyễn vào 19/11/2023 07:41
Прозрачных облаков спокойное движенье,
Как дымкой солнечный перенимая свет,
То бледным золотом, то мягкой синей тенью
Окрашивает даль. Нам тихий свой привет
Шлет осень мирная. Ни резких очертаний,
Ни ярких красок нет. Землей пережита
Пора роскошных сил и мощных трепетаний;
Стремленья улеглись; иная красота
Сменила прежнюю; ликующего лета
Лучами сильными уж боле не согрета,
Природа вся полна последней теплоты;
Еще вдоль влажных меж красуются цветы,
А на пустых полях засохшие былины
Опутывает сеть дрожащей паутины;
Кружася медленно в безветрии лесном,
На землю желтый лист спадает за листом…
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Decembrina Nguyễn ngày 19/11/2023 07:41
Mây trong veo bình thản lững lờ trôi
Như màn khói phản chiếu ánh nắng tươi,
Phía xa kia khi ráng vàng rực rỡ
Lúc bóng xanh nhạt mềm phủ chân trời.
Lặng lẽ âm thầm mùa thu êm đềm tới
Gửi nhân gian câu chào chẳng cần lời.
Nét không còn sắc sảo, màu cũng hết sáng tươi.
Thời sung sức tràn trề trên mặt đất qua rồi.
Hết rung động, lắng xuống bao khát vọng.
Cái tráng lệ mùa hè tưng bừng sức sống
Đã bị thay bằng vẻ đẹp mới đắm say.
Những tia nắng không còn thiêu đốt nóng
Thiên nhiên ngập tràn chút hơi ấm cuối ngày.
Bờ ruộng ẩm vẫn còn hoa dại nở,
Mà cỏ đã khô trên những thửa đất cày.
Trong gió nhẹ, rối tung, mạng nhện bay phơ phất
Giữa không trung lá vàng chậm rãi xoay
Rồi chậm rãi theo nhau từ từ nằm xuống đất…