Thơ » Nga » Aleksey Fatianov
Тоскует потихонечку гармонь,
Зима в окно снежинками стучится.
В печурке еле теплится огонь,
Но что-то всем не спится, не лежится.
На улице уж поздняя пора,
На небе звёзды вышили узоры.
В землянке не смолкают до утра
Солдатские простые разговоры.
Здесь каждый откровенен. На войне
С друзьями делят радости, печали.
Здесь стали как-то дороги втройне
Края родные и родные дали.
Здесь Родину не меряют страной:
Здесь Родина — простая деревушка,
Здесь Родина — берёзка под луной
Да старая отцовская избушка.
Так громче же, гармонь моя, звени,
Пусть воют, плачут западные ветры, —
Нам светят нашей Родины огни
За тысячи далёких километров
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 03/12/2018 20:57
Tiếng phong cầm dịu buồn nhè nhẹ
Tuyết mùa đông bên cửa sổ phất phơ
Bếp lò ấm hồng lên ngọn lửa
Chẳng một ai muốn ngủ bây giờ
Ở ngoài phố lúc này đã muộn
Trời đầy sao như lưới sáng giăng đan
Trong căn hầm kéo dài đến sáng
Chuyện muôn đời của lính tráng nổ ran
Ai cũng như ai, cởi mở. Ở chiến trường
Bè bạn, buồn vui cùng nhau chia sẻ
Điều quý báu được nhân đôi bởi lẽ
Dân đồng hương cùng quê kiểng cùng nhau
Ở đây, Tổ quốc không đo bằng đơn vị
Tổ quốc là xóm nhỏ thân thương
Và ngôi nhà gỗ thân sinh cũ kỹ
Tổ quốc là vầng trăng soi bóng bạch dương
Phong cầm ơi, hãy ngân vang chút nữa
Kệ gió đêm rền rĩ thổi phía tây
Dẫu xa xôi hàng ngàn vạn dặm
Lửa Tổ quốc vẫn dành ta chiếu sáng ở nơi đây