Thơ » Nga » Aleksandr Blok
Когда я уйду на покой от времен,
Уйду от хулы и похвал,
Ты вспомни ту нежность, тот ласковый сон,
Которым я цвел и дышал.
Я знаю, не вспомнишь Ты, Светлая, зла,
Которое билось во мне,
Когда подходила Ты, стройно бела,
Как лебедь, к моей глубине
Не я возмущал Твою гордую лень -
То чуждая сила его.
Холодная туча смущала мой день, -
Твой день был светлей моего.
Ты вспомнишь, когда я уйду на покой,
Исчезну за синей чертой, -
Одну только песню, что пел я с Тобой,
Что Ты повторяла за мной.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 23/11/2008 01:53
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 13/12/2008 06:59
Khi tôi trốn vào thời gian tĩnh lặng
Trốn cả lời phỉ báng lẫn lời khen
Là khi tôi hít thở và tươi tắn
Nhờ nét dịu dàng cùng giấc mộng êm
Tôi biết, Em Sáng Ngời nhưng tai ác
Đâu nhớ điều gì rộn rã trong tôi
Trong thẳm sâu toàn thân Em trắng toát
Đến bên tôi Em nào khác thiên nga
Tôi đâu làm cái lười Em tức giận
Ấy là điều không hề có trong tôi
Mây đen khiến ngày của tôi xáo động
Ngày của Em còn tươi sáng hơn nhiều
Em có nhớ tôi trốn vào yên tĩnh
Chân trời xanh nơi tôi sẽ biệt tăm
Chỉ bài hát cùng Em tôi đã hát
Nhẩm theo tôi Em nhắc lại nhiều lần