Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Ngao du nam bắc (731-745)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 15/03/2015 10:38
一匱功盈尺,
三峰意出群。
望中疑在野,
幽處欲生雲。
慈竹春陰覆,
香爐曉勢分。
惟南將獻壽,
佳氣日氛氳。
Nhất quỹ công doanh xích,
Tam phong ý xuất quần.
Vọng trung nghi tại dã,
U xứ dục sinh vân.
Từ trúc xuân âm phúc,
Hương lô hiểu thế phân.
Duy nam tương hiến thọ,
Giai khí nhật phân uân.
Đặt một cái khuôn cỡ hơn thước,
Trồng trúc có ba bụi tỏ ý vượt hon người.
Nhìn vào trong đó tưởng là ở trong cánh đồng,
Trong cái vùng mờ ảo đó tưởng có mây trôi.
Trúc hiền phủ trên bóng mát,
Lúc sáng, bình hương chia rỏ hai nơi: chỗ khói, chỗ không.
Duy có ông làm việc ở nam tào dâng lễ,
Khí lành ngày một tốt tươi.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 16/03/2015 10:38
Một hòm, công đủ thước,
Ba chỏm ý hơn người.
Khi nhìn tưởng trong ruộng,
Chốn khuất có mây trôi.
Trúc lành che bóng mát,
Lò hương sớm chia đôi.
Riêng cậu dâng lễ chúc,
Khí lành ngày tốt tươi.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 10/06/2019 11:39
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 30/08/2020 10:35
Cỡ hơn thước một cái khuôn,
Trúc trồng ba bụi ý hơn bao người.
Cánh đồng nhìn tưởng tốt tươi,
Trong vùng mờ ảo tưởng mời mây trôi.
Trúc hiền phủ bóng mát rồi,
Bình hương chia rỏ hai nơi khói mờ.
Có ông dâng lễ nam tào,
Khí lành ngày một đi vào tốt tươi.