Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 04/05/2015 21:49
峽險江驚急,
樓高月迥明。
一時今夕會,
萬里故鄉情。
星落黃姑渚,
秋辭白帝城。
老人因酒病,
堅坐看君傾。
Giáp hiểm giang kinh cấp,
Lâu cao nguyệt quýnh minh.
Nhất thì kim tịch hội,
Vạn lý cố hương tình.
Tinh lạc Hoàng Cô chử,
Thu từ Bạch Đế thành.
Lão nhân nhân tửu bệnh,
Kiên toạ khán quân khuynh.
Kẽm hiểm trở nên sông cuồn cuộn đáng sợ,
Lầu cao, trăng sáng nơi xa.
Có một lúc trong đêm nay gặp gỡ,
Nhưng cái tình làng xưa nơi vạn dặm.
Sao rơi trên bến Hoàng Cô,
Mùa thu đã rời thành Bạch Đế.
Ông già vì mắc bệnh nên cữ rượu,
Cứ ngồi ỳ coi các ông nghiêng chén.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 05/05/2015 21:49
Kẽm hiểm, sông cuồn cuộn.
Lầu cao trăng sáng ngời.
Đêm nay gặp gần gụi,
Lòng quê nhớ xa xôi.
Thành Bạch Đế, thu dứt,
Bến Hoàng Cô, sao rơi.
Lão già bệnh kiêng rượu,
Ngồi ì coi uống thôi.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 31/12/2019 13:16
Kẽm hiểm trở sóng xô đáng sợ
Trên lầu cao trăng tỏ nơi xa
Đêm nay trong cuộc hội hè
Tình quê muôn dặm thật là quý thay!
Sao rơi từ bến trời Hoàng chử
Mùa thu đà rời khỏi Bạch thành
Ông già bệnh, rượu không đành
Ngồi suông coi các ông anh nghiêng bình.