Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại

Đăng bởi Thập Tứ Cách Cách vào 06/07/2009 01:42

Biển và núi và những con thuyền trải ra tit tắp
Từ cửa sổ căn phòng này
Đã có những buổi café vĩ đại
Với mặt trời
Đến từ ranh giới mảnh như sợi chỉ
Giữa lóng lánh nước và mây

Không kịp nghĩ ngợi gì
Hay đã có quá nhiều nghĩ ngợi
Bởi tất thảy đã kịp biến tan
Trước bình minh choáng ngợp
Rạng rỡ dịu dàng
Như một ân sủng của thượng đế

Không còn lý do gì để náo động
Biển lắng lại

Không còn lý do gì để náo động
Biển lắng lại

Biển đã ném lên bờ tảo và rong
Và những con cá chết
Và những mảnh ván thuyền
Những mủn nát của ngày biển động

Biển đã luôn nhận lấy và chối từ theo cách riêng
Biển đã luôn tẩy rửa theo cách riêng

Biển lại tinh khôi óng ả
Biển - Những con sóng xô nhẹ
Nhẹ
Tưởng như chưa bao giờ biết vật vã gầm gào

Biển và núi và những con thuyền trải ra tít tắp
Từ cửa sổ căn phòng này
Đã có những buổi café trong thinh lặng
Với chính mình
(Bởi đã quá yêu sự lặng lẽ này
Bởi đã quá yêu và không sao buông bỏ được
Bởi lòng quá yếu mềm)


Nha Trang, 14.9.2008

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]