Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 29/03/2015 17:53
一室他鄉遠,
空林暮景懸。
正愁聞塞笛,
獨立見江船。
巴蜀來多病,
荊蠻去幾年。
應同王粲宅,
留井峴山前。
Nhất thất tha hương viễn,
Không lâm mộ cảnh huyền.
Chính sầu văn tái địch,
Độc lập kiến giang thuyền.
Ba Thục lai đa bệnh,
Kinh man khứ kỷ niên.
Ưng đồng Vương Xán trạch,
Lưu tỉnh Hiện sơn tiền.
Quê người nơi xa có một căn nhà,
Chốn rừng vắng cảnh chiều bao phủ.
Đang lúc buồn lại nghe tiếng sáo nơi biên giới,
Một mình đứng trông thuyền trên sông.
Từ Ba Thục tới trong người đã sẵn nhiều bệnh,
Vùng Kinh hoang sơ này năm nào ra đi?
Muốn sánh ngang với nhà của Vương Xán,
Ở lại ngay giếng làm nhà trước núi Hiện.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 29/03/2015 17:53
Một buồng quê người xa,
Rừng hoang cảnh chiều nổi.
Nghe sáo biên, đang buồn,
Thấy thuyền sông, đứng dõi.
Năm nào, Kinh man rời,
Bệnh lắm, Ba Thục tới.
Nhà Vương Xán muốn như,
Trước núi Hiện dựng mái.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 16/11/2019 18:06
Một căn nhà cách xa quê cũ,
Rừng trống không, bảng lảng bóng chiều.
Địch biên tái thổi buồn thiu,
Thuyền sông mắt dõi nhìn theo một mình.
Đất Ba Thục tôi sinh lắm bệnh,
Nhớ đất Kinh đằng đẵng bao năm.
Giống nhà Vương Xán đã làm,
Trước Nghiễn Sơ giếng vẫn còn lại đây.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 16/11/2019 18:07
Xứ người xa có căn nhà cỏ
Rừng vắng không, chiều vẻ mơ hồ
Đang buồn nghe sáo buồn hơn
Một mình đứng ngắm thuyền sông ra vào
Tới Ba Thục thân hao lắm bệnh
Vùng Kinh man qua đặng vài năm
So nhà Vương Xán tương đồng
Hiện Sơn giếng nước vẫn còn như xưa.