Thơ » Trung Quốc » Thịnh Đường » Đỗ Phủ » Phiêu bạc tây nam (760-770)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 31/03/2015 23:03
野日荒荒白,
春流泯泯清。
渚蒲隨地有,
村徑逐門成。
只作披衣慣,
常從漉酒生。
眼前無俗物,
多病也身輕。
Dã nhật hoang hoang bạch,
Xuân lưu mẫn mẫn thanh.
Chử bồ tuỳ địa hữu,
Thôn kính trục môn thành.
Chỉ tác phi y quán,
Thường tòng lộc tửu sinh.
Nhãn tiền vô tục vật,
Đa bệnh dã thân khinh.
Ngày nơi vùng quê sao vắng lặng thế,
Dòng xuân trong trong vắt.
Cỏ bồ trên bến bãi tuỳ theo thế đất mà sinh,
Đường thôn cứ theo cửa mà thành.
Có thói quen phanh áo,
Cái này là do rượu mà sinh ra.
Trước mắt không có cái gì là tục,
Vì nhiều bệnh nên coi nhẹ cái thân mình.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 31/03/2015 23:03
Ngày đồng lờ mờ trắng,
Dòng xuân lờ lững trong.
Bến bãi tuỳ thế đất,
Đường xóm theo cửa vòng.
Có thói quen phanh áo,
Rượu kia tạo tác phong.
Trước mắt chẳng gì tục,
Bệnh lắm, thân coi thường.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 03/11/2019 16:34
Mặt trời trắng bàng bạc,
Nước xuân chảy dần dà.
Bến nước nơi nơi hiện,
Đường sinh vì khách qua.
Chỉ theo nghề nông vậy,
Rượu đục ngày ngày xơi.
Mắt nhìn mọi vật quý,
Lắm bệnh cũng quên đời.
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 03/11/2019 16:35
Nắng vùng quê trắng và hoang dại
Dòng nước xuân xuôi chảy trong veo
Bến theo thế đất thuyền neo
Đường thôn do vết mòn theo cửa nhà
Chỉ theo việc nông gia phanh áo
Rượu lọc ngày vài gáo uống chơi
Mắt nhìn không tục trên đời
Thân nhiều bệnh tật nên coi nhẹ hìu.