夜聽許十一損誦詩愛而有作

許生五臺賓,
業白出石壁。
余亦師粲可,
身猶縛禪寂。
何階子方便,
謬引為匹敵。
離索晚相逢,
包蒙欣有擊。
誦詩渾遊衍,
四座皆辟易。
應手看捶鉤,
清心聽鳴鏑。
精微穿溟涬,
飛動摧霹靂。
陶謝不枝梧,
風騷共推激。
紫燕自超詣,
翠駮誰剪剔。
君意人莫知,
人間夜寥闃。

 

Dạ thính Hứa thập nhất Tổn tụng thi ái nhi hữu tác

Hứa sinh Ngũ Đài tân,
Nghiệp bạch xuất thạch bích.
Dư diệc sư Xán, Khả,
Thân do phọc thiền tịch.
Hà giai tử phương tiện,
Mậu dẫn vi thất địch.
Ly sách vãn tương phùng,
Bao mông hân hữu kích.
Tụng thi hồn du diễn,
Tứ toà giai tích dịch.
Ứng thủ khán chuỷ câu,
Thanh tâm thính minh đích.
Tinh vi xuyên minh hãnh,
Phi động tồi tích lịch.
Đào, Tạ bất chi ngô,
Phong, tao cộng thôi kích.
Tử yến tự siêu nghệ,
Thuý bác thuỳ tiễn dịch.
Quân ý nhân mạc tri,
Nhân gian dạ liêu khuých.

 

Dịch nghĩa

Ông Hứa từng ở vùng núi Ngũ Đài,
Là nơi nghiệp trắng xuất hiện nơi vách đá.
Tôi cũng coi Tăng Xán và Huệ Khả làm thày,
Thân này vốn có ràng buộc với cái yên tĩnh của thiền rồi.
Bất kể tới duyên do nào của ông,
Tôi với ông có đưa lối sai thì cũng giống nhau thôi.
Xa cách mãi tới già mới gặp nhau,
Che chở cái mù mờ mừng vì có cái khui ra.
Ngâm thơ rất miên man phóng túng,
Bốn bên đều bái phục, nghiêng ngả.
Người bén nhậy thấy liềm cong,
Lòng thanh nghe mũi tên réo.
Tinh vi mà xuyên cả cõi tịch mịch,
Bay động như sét đánh.
Không có chống lại thi ca của Đào Tiềm, Tạ Linh Vận,
Mà cùng với phong,tao phấn chấn lên.
Ngựa nòi tự nó đạt tới mức cao,
Beo xanh ai là người xẻ thịt.
Ý của bácngười ta chẳng thèm biết,
Đời người là đêm tối mờ mịt như thế đó.


(Năm 755)

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Phạm Doanh

Bác Hứa ở Ngũ Đài,
Kinh Phật từ vách đá.
Thân này gắn với Thiền
Tôi cũng theo Xán, Khả.
Lối nào ông tiếp thu,
Đúng, sai cùng vậy cả.
Cách trở, già gặp nhau,
Vướng mù mừng khui mở.
Ngâm thơ cứ huyên thiên,
Bốn bên đều nghiêng ngả.
Nhà nghề thấy móc cong,
Lòng tĩnh nghe đạn ré.
Li ti xuyên cõi xâu,
Rầm rầm như sấm nổ.
Cùng mê mẩn phong tao,
Không trái ngược Đào, Tạ.
Ngựa nòi vốn tài cao,
Beo xanh ai đâm mổ.
Ý ông người chẳng hay,
Đời người đêm buồn bã.

tửu tận tình do tại
15.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Minh

Ông Hứa từng Ngũ Đài làm khách
Nghiệp trắng sinh nơi vách đá này
Tôi thờ Xán Khả làm thầy
Thiền môn yên tĩnh thân đây buộc ràng
Bất kể ông có phương tiện tốt
Dối gạt rồi sau rốt ngang nhau
Cách xa gặp lại đã lâu
Mung lung che giấu vui đâu mở rồi
Ngâm thơ rất tuyệt vời phóng túng
Bốn bên đều chúc tụng ngả nghiêng
Người bén nhậy thấy lưỡi liềm
Lòng thanh nghe được mũi tên réo vù
Tinh vi mà xuyên qua cõi lặng
Lại còn lay sấm động sét to
Tạ, Đào chẳng phải cành ngô
Phong tao họp lại tha hồ chấn hưng
Ngựa tử yên tự ngưng khi tới
Ngựa khoang xanh ai bới thịt da
Ý ông thiên hạ bỏ qua
Cõi người đêm tối mịt mờ vắng tanh.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời