Dưới đây là các bài dịch của Phan Nhiên Hạo. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Trận bóng (William Carlos Williams): Bản dịch của Phan Nhiên Hạo

Đám đông xem trận bóng
được thúc đẩy đồng loạt

bởi một nhiệt tình vô dụng
khiến họ vui thú –

tất cả những chi tiết khích động
của cuộc rượt đuổi

và thoát ra, những sai phạm
các khoảng chớp thiên tài –

tất cả, không dứt, cứu chuộc cái đẹp
vĩnh cửu –

Vậy về chi tiết, đám đông,
tuyệt đẹp

vì điều này
để cảnh báo chống lại

sự tâng bốc và thách đố
Nó sống động, mang độc tố

nó mỉm cười khắc nghiệt
ngôn ngữ nó làm đau

Cô gái chưng diện đi cùng
mẹ, cảm nhận nó –

người Do Thái hiểu nó ngay – nó
chết người, đáng sợ –

Nó là Tòa Dị Giáo, là
Cách Mạng

Là cái đẹp tự thân
tồn tại

mỗi ngày trong họ
biếng nhác –

Đây là
sức mạnh của những khuôn mặt

Nó là mùa hè, là Hạ Chí
Đám đông đang

hò reo, đám đông cười
cụ thể

không dứt, thật lòng
không nghĩ suy.

Ảnh đại diện

Mùa xuân và tất cả (William Carlos Williams): Bản dịch của Phan Nhiên Hạo

Cạnh đưỡng dẫn đến bệnh viện truyền nhiễm
dưới sóng mây xanh
lác đác thổi đến từ đông bắc – một cơn gió lạnh. Xa hơn,
đồng hoang bao la bùn lầy
nâu sẫm cỏ khô, dập dềnh

miếng vá vũng nước tù đọng
thưa thớt cây cao

Dọc đường bụi rậm và
những cây con đỏ tía, tua tủa, thẳng đứng
khẳng khiu với đám lá nâu khô chết
phía dưới là những dây leo
trơ trụi –

Bề ngoài kiệt quệ, mùa xuân
uể oải bàng hoàng đang đến –

Trần truồng tiến vào tân thế giới,
lạnh lẽo, hoài nghi tất cả
nó đi vào. Xung quanh là
cơn gió lạnh thân quen –

Hôm nay là cỏ, ngày mai
Là những dây xoăn cứng cáp lá carrot dại
Lần lượt sự vật định hình –
Nhanh dần: rõ nét, đường viền của lá

Nhưng lúc này vẫn là phẩm cách cứng cáp của
sự đi vào – Dù sao, thay đổi bản chất
đã bắt đầu: bám rễ, chúng
ghì xuống và bắt đầu tỉnh giấc.

Ảnh đại diện

Người nội trợ trẻ (William Carlos Williams): Bản dịch của Phan Nhiên Hạo

Lúc 10 giờ sáng người nội trợ trẻ
ăn mặc xuềnh xoàng đi lại sau
tường gỗ ngôi nhà chồng nàng.
Tôi ngồi gặm nhấm cô độc trong xe.

Rồi nàng bước ra lề đường
gọi người bán nước đá, bán cá, và đứng
ngượng ngùng, không áo lót ngực, luồn vào
dăm ba chân tóc, tôi so sánh nàng
với chiếc lá rơi.

Bánh xe êm ru của tôi
dấn lên với tiếng lá khô
vụn gẫy khi tôi nghiêng chào mỉm cười lướt qua.

Ảnh đại diện

Xe cút kít đỏ (William Carlos Williams): Bản dịch của Phan Nhiên Hạo

quá nhiều thứ
phụ thuộc

vào chiếc xe ba gác
màu đỏ

che phủ bới
nước mưa

bên cạnh đàn gà
màu trắng.

Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]