Dưới đây là các bài dịch của Nguyễn Hoàng Ái. Tuy nhiên, Thi Viện hiện chưa có thông tin tiểu sử về dịch giả này. Nếu bạn có thông tin, xin cung cấp với chúng tôi tại đây.

 

Trang trong tổng số 12 trang (116 bài trả lời)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

“Ngày đã đi qua, bao êm dịu cũng qua...” (John Keats): Bản dịch của Nguyễn Hoàng Ái

Ngày ra đi, tất cả mang theo mình
Giọng nói ngọt ngào, bờ môi, ánh mắt
Ngực ấm áp và những lời đùa cợt
Bàn tay êm và tiếng thổn thức lòng.

Tất cả nhạt phai, hoa cũng héo tàn
Trong đôi mắt đã tàn phai nhan sắc
Từ bàn tay đã không còn vẻ đẹp
Cả nhiệt tình, trinh trắng cũng héo hon.

Tất cả tiêu tan, khi bóng tối nhá nhem
Đem thay ngày lễ bằng đêm thần thánh
Bức màn hương của tình yêu buông xuống
Dành cho đam mê chỉ có bóng đêm.

Cuốn kinh tình yêu tôi đọc ban ngày
Tôi nguyện cầu giấc ngủ hãy đến đây!

Ảnh đại diện

Nếu anh có... (William Butler Yeats): Bản dịch của Nguyễn Hoàng Ái

Giá mà anh có tấm vải bầu trời
Và trong đó ánh sáng vàng hay bạc
Vải màu tối, màu xanh hay màu khác
Ánh sáng lung linh đêm cũng như ngày.

Thì anh sẽ đem căng vải dưới chân em
Nhưng khổ thân anh, chỉ là mơ ước
Anh trải ước mơ dưới bàn chân em
Em nhẹ nhàng lên giấc mơ hãy bước.


do thành viên ngo_ai_nee gửi lên Thi Viện.
Ảnh đại diện

Bài 135 (Stephen Crane): Bản dịch của Nguyễn Hoàng Ái

Thập ác của tôi!

Thập ác của anh?
Thập ác thực
Làm từ đồng Xtéc-ling
Đồng đô-la hoặc đồng phờ-răng
Tôi chìa bàn tay của mình
Để chịu đóng đinh
Để hiểu ra sự túng thiếu
- Nỗi khổ đau vĩ đại -
Thiếu tiền.

Ảnh đại diện

Bài 126 (Stephen Crane): Bản dịch của Nguyễn Hoàng Ái

Rượu cũ em cất là để cho anh
Trong những chiếc bình tuyệt vọng
Uống nhiều rượu của cuộc đời anh
Trong những chiếc bình tuyệt vọng.

Máu, tiếng kêu và náo loạn đến trong mơ
Màu trắng vật vờ trong mắt người chết
Sự can đảm lơ là đến khủng khiếp của trẻ thơ.

Ảnh đại diện

Bài 123 (Stephen Crane): Bản dịch của Nguyễn Hoàng Ái

Chàng trai và cô gái bên chỗ ngoặt của dòng sông
Có ánh sáng dịu dàng nhung tơ của nước
Nơi ánh trăng rót xuống những cành cây độc cần
Ôi, đêm tối tăm, đêm tuyệt đẹp.

Chàng trai và cô gái trên cầu, tay vịn lan can
Hai chiếc bóng dập dờn trên dòng nước
Ngọn gió hát gì trong hoa cỏ ven sông
Ôi, đêm tối tăm, đêm tuyệt đẹp.

Chàng trai và cô gái bơi xuồng
Và mái chèo khua lên ánh bạc.

Ảnh đại diện

Bài 122 (Stephen Crane): Bản dịch của Nguyễn Hoàng Ái

Nếu anh đi tìm bạn giữa mọi người
Hãy nhớ rằng: người ta quảng cáo cho hàng của họ.
Nếu anh muốn hạnh phúc giữa mọi người
Hãy nhớ rằng: người ta quảng cáo cho hàng của họ
Nếu anh đi tìm sự thịnh vượng cho mọi người
Hãy nhớ rằng: người ta quảng cáo cho hàng của họ
Nếu anh muốn nguyền rủa hết thảy mọi người
Hãy nhớ rằng: người ta quảng cáo cho hàng của họ
Người ta quảng cáo cho hàng của họ
Người ta quảng cáo cho hàng của họ
Nếu anh muốn gây sự chú ý của mọi người
Hãy nhớ rằng:
Anh sẽ giúp hoặc cản trở người ta quảng cáo cho hàng của họ

Ảnh đại diện

Bài 115 (Stephen Crane): Bản dịch của Nguyễn Hoàng Ái

Người phụ nữ trần truồng và một chú lùn đã chết
Thừa mứa và sự dửng dưng
Chú lùn tội nghiệp!
Ngươi làm vua cùng dại dột những ông hoàng
Rồi chết theo tiếng lục lạc và rượu vang
Kết thúc cuộc đời bằng trò khôi hài tuyệt vọng
Tuy vậy, cả trước và sau chú lùn, trong cuộc sống
Luôn có một anh hề trong mọi thời gian
-Anh hề muôn thuở –
Người phụ nữ trần truồng.

Ảnh đại diện

Bài 112 (Stephen Crane): Bản dịch của Nguyễn Hoàng Ái

Anh nhìn thấy gương mặt em đỏ bừng
Vì tình yêu đối với anh
Đôi bàn tay đẹp của em điên cuồng
Bờ môi run và thì thầm những lời gì đấy
Và – quả vậy –
Có phải đấy là ân huệ với anh?
Bây giờ em đã chẳng yêu anh
Nhưng em đã từng yêu ngày trước
Và trong tình yêu ngày trước
Em đã trao anh ân huệ muôn đời
Rằng anh có thể nghĩ về em, em ơi.

Ảnh đại diện

Bài 111 (Stephen Crane): Bản dịch của Nguyễn Hoàng Ái

Tình yêu gặp anh giữa ngày
Tình yêu liều lĩnh
Từ giã bóng đêm dày
Lộng lẫy trong ánh sáng.
Khi đó anh nhìn ra hiển hiện
Rằng tình thật vụng về
Dại dột, huyênh hoang, kẻ vụng về không mắt
Đập vỡ con tim của những người bất chấp
Như thằng ngốc đập chiếc bát của mình
Và anh nguyền rủa tình
Từ đầu đến chân đầy những lời nguyền rủa
Vì tất cả những dại dột điên rồ trong tâm trí
Nhưng cuối cùng
Tình cười lên và chỉ vào ngực của anh
Nơi con tim vẫn đập vì em, em yêu ạ.

Ảnh đại diện

Bài 110 (Stephen Crane): Bản dịch của Nguyễn Hoàng Ái

Anh thấy thật lạ lùng trong buỏi hoàng hôn
Khi ánh sáng màu hồng trang điểm những buổi chiều của em
Khi hãy còn chưa cháy bừng lên như lửa
Anh thấy thật lạ lùng trong buổi hoàng hôn
Em sẽ nhớ về một thời gian
Ngày em yêu anh đó
Tình yêu chúng mình, với em, là tất cả
Chẳng lẽ kỷ niệm bây giờ chỉ là thứ bỏ đi?
Mặc quần áo ngày xưa
Cũ sờn và lạc mốt?
Khổ thân anh, ôi tình đã mất
Vì tình yêu bây giờ đối với anh
Là một giấc mơ chốn thiên đường
Với vô vàn những mặt trời sáng láng.

Trang trong tổng số 12 trang (116 bài trả lời)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối