Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi summoner131 ngày 27/04/2013 03:27
Có một điều
Anh những mong em biết
Và điều em cần biết là đây:
Khi anh nhìn
Vầng trăng pha lê, cành cây ối đỏ
héo hon dần giữa mùa thu bên cửa sổ
Khi anh đưa tay
Hơ gần đám lửa,
Chạm vào tàn tro nóng bỏng mịn màng
hay lớp da sần trên khúc củi nung than
Thảy đều đưa anh đến bên em
Cứ như thể chúng sinh ra chỉ để
Dù là hương thơm, ánh sáng, đá vàng,
hoá bầy thuyền con
buồm nhỏ căng tràn
Rong về vùng đảo em đang ngóng đợi.
Chà, giờ đây
Nếu em bớt yêu anh dần theo từng phút từng giây
Anh cũng sẽ bớt đi từng chút một
Nếu rồi em bất chợt
Quên mất anh,
Thì xin chớ đi tìm
Vì xem chừng, anh hẳn cũng quên em.
Nếu em tin rằng, cuồng nộ và dai dẳng
Là cơn gió kia nổi trên những ngọn cờ
Đã cấp tập thổi qua đời anh không nghỉ
Nếu em đã quyết
Bỏ anh nơi ấy mà đi
Nơi ranh giới trái tim, nơi cây anh bắt rễ
Hãy nhớ ghi
Rằng đó là ngày
Rằng đó là giờ
Mà anh vươn tay
Và bật rễ chốn này
Đi tìm đến một vùng phù sa mới
Nhưng
Nếu từng ngày
Nếu từng giờ
Em tin rằng bên em là định mệnh cho anh
Cùng vị mật không gì thay thế nổi
Nếu mỗi ngày có đoá hoa không mệt mỏi
Leo lên môi em để tìm bóng dáng anh
Ôi em yêu, em của riêng anh
Trong anh đây, lửa vẹn nguyên cháy mãi
Không một mảy may tàn lụi, lãng quên
Vì tình anh ươm mầm từ tình em,
Chỉ cần em sống, trong tay em tình yêu anh sẽ sống
Khi cũng không hề lìa khỏi tay anh.
Gửi bởi summoner131 ngày 19/02/2011 01:51
Anh chờ em quá lâu, lâu đến nỗi
Quen sống nhớ em, anh thành ra
Chờ lâu lắm, cuối cùng em trở lại
Yêu đợi em hơn cả em, anh hoá ra
Gửi bởi summoner131 ngày 19/02/2011 01:47
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi summoner131 vào 19/02/2011 12:31
Bảo tàng này chỉ đẹp
Khi em đi cùng anh
Ta hôn nhau
Đấy là điều tuyệt nhất
Giữa sảnh đường vắng tanh
Rượu raki nồng đượm
Khi ta cùng nâng ly
Ai xung quanh mặc kệ
Tuyệt nhất,
hôn môi thơm raki
Khi anh ở bên em,
Em thấy đấy,
Thế gian
mới có thể tuyệt vời
Còn em, em chỉ đẹp
Nếu em có anh thôi.
Gửi bởi summoner131 ngày 20/10/2009 16:19
Chúng ta nằm đây, cặp tình nhân trần truồng
Đẹp riêng cho nhau - thế là quá đủ
Những chiếc lá trên mi, là áo quần duy nhất
Chúng ta nằm giữa đêm thật sâu
Nhưng chúng biết về hai ta, chúng biết
Bốn góc phòng và những chiếc ghế cạnh đây
Những mảng bóng đen sáng suốt kia cũng biết
Kể cả chiếc bàn dù vẫn giữ lặng yên
Những tách trà của chúng ta là rõ nhất
Vì sao trà đang nguội đi dần
Và ông già Swift hiển nhiên thấu hiểu
Sách của ông còn đang giữ ở giữa chừng
Thậm chí cả lũ chim cũng biết
Em thấy chúng dám viết cả lên trời
Thật là táo tợn và thật là trâng tráo
Cái tên em dành chỉ để gọi một người
Còn cây cối? Hãy nói em nghe
Chúng đang thì thào điều gì không ngừng nghỉ?
Chắc là gió biết, anh bảo thế
Nhưng biết thế nào thì vẫn bí ẩn vậy thôi
Một con bướm làm chúng ta kinh ngạc
Đôi cánh chấp chới đập sau bức rèm
Một hành trình im lặng - hãy xem chúng vỗ
Bướng bỉnh làm sao cho một đường bay chờ (*)
Có lẽ nó thấy cả điều ta không thể thấy
Bằng sự nhạy bén côn trùng bẩm sinh
Em chẳng bao giờ biết, anh cũng vậy
Rằng tim hai ta đang rực sáng trong đêm.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]