Trang trong tổng số 15 trang (144 bài trả lời)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Một cô ả (Heinrich Heine): Bản dịch của Quang Chiến

Ả là tay bợm, gã là kẻ trộm
Hai đứa yêu nhau nhất trần đời
Khi gã đi hành nghề ma quái
Vật mình xuống giường, ả khúc khích cười

Đêm ả gối đầu lên ngực gã
Ngày trôi qua trong lạc thú, trò vui
Khi người ta giải gã vào ngục thất
Ả đứng bên song, khúc khích cười

Gã nhắn tin về: anh nhớ lắm
Đến với anh đi, em yêu ơi
Anh gọi em hoài, anh héo úa
Ả ngúc ngoắc đầu, khúc khích cười

Sáu giờ sáng gã bị người treo cổ
Bảy giờ sáng gã được ròng xuống mộ
Nhưng tám giờ, cô ả đã rất tươi
Tu rượu vang và miệng khúc khích cười


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Thế giới đảo điên (Heinrich Heine): Bản dịch của Quang Chiến

Quả bây giờ thế giới thật đảo điên
Ta đi bằng đầu, chân hướng thiên
Còn đám thợ săn kể ra hàng tá
Bị chim cò bắn rơi như ngả rạ

Và bê non rán đầu bếp ngon lành
Ngựa cưỡi người câu thúc phi nhanh
Con cú gia-tô hết lòng tranh đấu
Cho ánh sáng và tự do giảng đạo

Con cá mòi đã thành kẻ làm thuê
Nói về chân lý có cô Bét-ti-nê
Còn chú mèo đi hia thì cố công dàn dựng
Sô-phô-klét diễn trình ra công chúng

Một ngôi đền con khỉ đã dựng ra
Cho các anh hùng của người Đức chúng ta
Báo chí đưa tin từ nước Đức:
Giáo sư Mát-man đã bắt đầu chải tóc

Gấu Giéc-manh hết tin tưởng, ăn năn
Đã trở nên những kẻ vô thần
Nhưng lũ vẹt ở tận bên nước Pháp
Lại trở thành giáo dân ngoan đạo nhất

Xứ U-ke-mơ lại có lắm điều hay
Chuyện ỳ quái nhất có ở đây:
Thằng chết rồi viết tặng thằng đang sống
Tấm bia mộ chữ ngoằn ngoèo ngan ngỗng

Hỡi anh em! Nào có ích lợi gì
Nếu cứ dòng nước ngược cố bơi đi
Thì cứ trèo lên núi Tem-lô luôn thể
Hét rõ to vào: muôn, muôn năm hoàng đế


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

“Sớm ra, anh gửi tới em những bông hoa tím...” (Heinrich Heine): Bản dịch của Quang Chiến

Sớm ra, anh gửi tới em những bông hoa tím
Mà lúc tinh sương anh tìm thấy trong rừng
Chiều về, anh mang tặng em những đoá hoa hồng
Anh đã hái khi hoàng hôn buông xuống

Em có biết những bông hoa xinh đẹp
Muốn nói gì hoa lá với em không?
Xin hãy yêu anh khi đêm đến
Và ban ngày, em nhé, hãy thuỷ chung!


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Khúc hát nhỏ về nỗi niềm ân hận (Heinrich Heine): Bản dịch của Quang Chiến

Chàng Un-rich cưỡi ngựa trong rừng xanh
Nghe lá rừng reo vui xào xạc
Bỗng nhìn thấy bóng dung nhan tuyệt sắc
Lướt theo chàng, thấp thoáng giữa lá cành

Chàng kêu lên: A, tôi biết cô mình!
Một hình ảnh nồng nàn và rạng rỡ
Vẫn chờn vờn quanh tôi đầy quyến rũ
Khiến hồn tôi hoang dã lẫn rối bời

Hai bông hồng nho nhỏ điểm làn môi
Thật tươi tắn và đáng yêu khôn xiết
Hiềm một nỗi lời xấu xa, cay nghiệt
Lại hiểm sâu từ miệng ngọc tuôn ra

Miệng cô mình như cả bụi hồng hoa
Thực đẹp tươi, nhưng ngay trong bụi rậm
Có nhiều rắn náu mình tinh ma lắm
Luôn rập rình phun nọc độc chết người

Má cô mình quả xinh đẹp tuyệt vời
Ha cái núm đồng tiền càng tuyệt vời xinh đẹp
Đấy là những hố sâu như huyệt
Nỗi khát khao điên dai đẩy tôi vào

Tóc cô mình cũng đẹp biết bao
Mái tóc xoăn che cái đầu tuyệt mĩ
Đấy là những chiếc lưới tình kỳ bí
Được giăng ra cho người ác bắt tôi

Và kia nữa, đôi mắt xanh da trời
Như làn sóng dịu êm và trong suốt
Hoá ra đấy là cổng vào địa ngục
Tôi đã coi là cổng tới thiên đàng

Chàng Un-rich lại tiếp tục lên đường
Nghe lá rừng thều thào, lòng ớn lạnh
Chàng bỗng thấy một bóng hình mảnh khảnh
Trông xanh xao, nhợt nhạt, thật u buồn

Chàng kêu lên: ôi mẹ, mẹ của con
Mẹ yêu con thắm nồng tình mẫu tử
Con lại nói năng, con lại làm điều dữ
Khiến mẹ đắng cay, sầu muộn suốt cuộc đời

Giá ngọn lửa khổ đau đương thiêu đốt lòng tôi
Làm khô được mắt mẹ hiền đẫm lệ
Giá như máu trong tim tôi có thể
Làm má mẹ xanh xao trở lại với sắc hồng

Chàng Un-rich lại tiếp tục lên đường
Trong rừng sâu trời bắt đầu đổ tối
Những tiếng nói lạ lùng luôn vọng tới
Và thầm thì, to nhỏ gió đêm lên


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Về một em bé (Bertolt Brecht): Bản dịch của Quang Chiến

Ngày xưa có em bé
Không muốn mình sạch sẽ
Mẹ vừa tắm xong xuôi
Đã bôi bẩn đầy người

Bỗng nhà vua đến thăm
Vua leo bảy bậc thang
Eo ơi bé bẩn quá!
Mẹ cuống quýt tìm khăn

Bé nhìn vua chưa rõ
Vua đã quay đi rồi
Trong nhà khăn chẳng có:
Bé con chưa biết đòi!


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Đọc báo trong lúc nấu nước chè (Bertolt Brecht): Bản dịch của Quang Chiến

Sáng sớm tôi đọc trong báo tin về những kế hoạch lớn lao
Của giáo hoàng và các vị vua, của chủ nhà băng và các vua dầu lửa
Vừa đọc tôi vừa canh
Bình nước nấu chè
Nước đã ngả màu, sủi tăm và lắng xuống
Rồi trào ra, dập tắt lửa đi


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Ca ngợi một chiến binh vì tự do (Erich Fried): Bản dịch của Quang Chiến

Khi người ta hỏi y
Đã có cảm xúc gì
Khi mắt thấy tai nghe
Chi li về cuộc chiến
Y nhìn thẳng vào mặt người phỏng vấn
Một phóng viên Anh quốc, Michael Charlton
Và đáp:
Hoàn toàn không

Hoàn toàn không khi nhìn thấy biết bao người chết
Khi nghe tiếng đàn bà kêu thét
Tiếng khò khè thở dốc
Của tù binh bị tra tấn dã man
Hoàn toàn không
Khi nghe tiếng lạch cạch gõ trên đường
Của trẻ con bị bom ném tật nguyền, đi nạng gỗ
Hoàn toàn không
Kihi ngửi thấy cái mùi lờ lợ
Từ chiếu bó xác người
Phải chờ đợi quá lâu
Ngay cả khi
Nghe tiếng thở hắt ra
Của đồng đội y cùng đơn vị
Da đen, da trắng Mỹ
Được đưa sang, quăng vào lửa rực hồng
Y cũng
Hoàn toàn không

Ô, anh đúng là một chiến binh hoàn hảo
Là kế hoạch quân lực
Đạt tới đích cuối cùng
Hoàn toàn sẵn sàng cho người ta sử dụng
Hoàn toàn không yếu đuối, mềm lòng
Không có anh
Người ta làm chiến tranh sao được
Ở một nơi xa quê hương tít tắp?
Có cái gì làm anh cảm xúc không?
Hoàn toàn không

Người anh hùng
Của thế giới duy vật chất
Ai được như anh
Có thể ném trẻ con vào hàm răng máy xúc
Vào các phòng hơi ngạt
Giết chúng đỡ đớn đau hơn giết bằng napan
Hạnh phúc thay cho kẻ cầm quân
Có một người như anh
Hắn không cần phải lo toan e ngại
Bởi biết anh đã hoàn toàn thoát khỏi
Những phân vân sợ hãi kiểu đàn bà
Một chiến binh như anh
Cho một cuộc chiến tranh
Không còn gì cần phải hoàn thiện nữa
Hoàn toàn không

Với anh, không cần ai phải dựng đài kỷ niệm
Anh là tượng đài bằng thịt, bằng xương
Anh đương bắn
Quăng lựu đạn
Đương lĩnh lương
Và ở Sài Gòn, trong các nhà chứa đĩ
Anh vẫn đương ụt ịt
Phũ phàng và bền bỉ
Như những đàn ông bằng đá, bằng đồng
Vì anh không cảm xúc
Hỏi có gì có thể lung lạc anh?
Hỏi có gì có thể cảnh tỉnh anh?
Hỏi có gì có thể cứu vớt anh?
Hoàn toàn không


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Chuyện cổ tích rùng rợn (1) (Erich Fried): Bản dịch của Quang Chiến

Kẻ ăn thịt người
Trên trán không có mắt
Chỉ có những vết nhăn lo phiền
Như con chó săn lùn
Lên cơn điên

Hắn căm ghét những gì tươi sống
Hắn cho phun lửa cháy khắp nơi
Để gần xa, tất cả
Đều bị nướng, bị thui


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Dân tị nạn (Erich Fried): Bản dịch của Quang Chiến

Một số người đã chết
Những người này
Được người ta cứu sống

Và chết dần chết mòn
Vì nợ sự biết ơn
Với kẻ cứu sống mình

Chết vì biết ơn
Hoặc
Chết vì vô ơn


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Thứ bậc mới (Erich Fried): Bản dịch của Quang Chiến

Trước cuộc gặp với Tổng thống Johnson
Thì Hitler chiếm vị trí thứ nhất
Và rất lâu sau đó
Không có gì
Rồi mới đến Tổng thống Mỹ Johnson

Nhưng kể từ Honolulu
Thì Johnson chiếm vị trí thứ nhất
Và đến
Một khoảng cách
Rồi mới đến Hitler

Như thể Chúa chơi cờ
Điều quân, đổi thứ tự
Ngài Tổng thống
Từ từ
Hành động vì Dân chủ


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

Trang trong tổng số 15 trang (144 bài trả lời)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối




Tìm bài trả lời thơ:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tiêu đề bài trả lời:

Nội dung:

Thể loại:

Người gửi:

Tiêu đề bài thơ:

Tác giả bài thơ: