Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Tỳ bà hành (Bạch Cư Dị): Về câu "Khúc bãi tằng giao thiện tài phục"

Trước hết là em mạo muội căn cứ vào tư liệu của em, mà cho rằng câu "Khúc bãi tằng giao thiện tài phục" được Phan Huy Thực dịch thành "Gã thiện tài sợ phen dừng khúc". Nhân đó, mang cái băn khoăn của mình về chữ "sợ" ra đây, mong được các bậc cao nhân chỉ giáo thêm cho.
Câu "Khúc bãi tằng giao thiện tài phục", bác Vanachi cho biết thêm, có bản chép "Khúc bãi thường giao thiện tài phục" hoặc "Khúc bãi năng giao thiện tài phục". Dù chép là chữ nào, thì đại ý cũng là "Khi dừng khúc thường/từng khiến bọn thiện tài (nhạc sư) phải nể phục". Các bản dịch Việt văn khác của bài Tỳ Bà Hành đều dịch theo ý này (như bác Vanachi đã liệt kê). Riêng Phan Huy Thực lại dịch thành "Gã thiện tài SỢ phen dừng khúc".
Tại sao lại là "SỢ", chứ không phải là chữ nào khác? Em to gan nghĩ rằng, nếu thay bằng chữ "phục" (hoặc chữ "nể") cũng không ảnh hưởng đến nhịp điệu thơ, mà lại sát nghĩa. "Gã thiện tài phục phen dừng khúc/Ả Thu Nương ghen lúc điểm tô".
Không biết trong tiếng Việt ta, chữ "SỢ" có khi nào mang nghĩa là "nể phục" không nhỉ?
Nhưng em biết câu tục ngữ "Khôn cho người ta rái (=sợ), dại cho người ta thương", thì chữ "rái (=sợ) có thể giải nghĩa được thành "nể phục".

Ảnh đại diện

Tỳ bà hành (Bạch Cư Dị): Phân vân về một vài chữ trong bản dịch

Em thấy bác sửa đi sửa lại những 13 lần, đặng biết bác là người chỉn chu cẩn thận, quyết không phải người cẩu thả qua loa, một chữ viết ra đều có cân nhắc. Vậy nên có một số chỗ em phân vân, cần phải hỏi lại cho rõ.
1.Câu "Say những luống ngại CHI chia rẽ", theo em hiểu phải là "Say những luống ngại KHI chia rẽ" mới đúng. Bởi, "ngại chi" nghĩa là "không ngại", không thực sát với nguyên văn "tửu bất thành hoan thảm tương biệt".
2. Câu "Giáo phường đệ nhất CHỈ đà chép tên". Hình như phải là "Giáo phường đệ nhất SỔ đà chép tên". Nguyên văn: "Danh thuộc giáo phường đệ nhất bộ", chữ "bộ" này là chỉ sổ sách được đóng thành bộ, nên dịch bằng "sổ đà chép tên" là hợp.
3. Câu "Gã thiện tài SO PHEN TỪNG khúc". Ứng với câu nguyên văn là: "Khúc bãi tằng giao thiện tài phục". Câu này, theo em tra cứu lại ở một số bản khác, thấy viết là : "Gã thiện tài SỢ PHEN DỪNG khúc".
4. Câu "Biết bao THÊ THẢM chuốc mua tiếng đàn". Rõ ràng, như bác đã giải thích chữ "triền đầu" là lụa để thưởng cho con hát, vậy thì câu này đúng phải là "Biết bao THE THẮM chuốc mua tiếng đàn" chứ ạ.
5. Câu "Khách trọng lợi khinh đường LY KHÁCH". "LY CÁCH" mới đúng chứ ạ?
Vài chỗ em phân vân trong bản dịch mà bác dẫn ra như thế. Mong bác xem lại hộ cho. Hoặc giả những chỗ trên bác viết là đúng, và có căn cứ rõ ràng, mong bác dẫn ra cho bọn em chia sẻ cùng.
Ngoài ra, tưởng chuyện này cũng đã được chứng minh đầy đủ rồi, dịch giả của bài Tỳ Bà Hành này là Phan Huy THỰC, chứ không phải Phan Huy Vịnh.

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]




Tìm bài trả lời thơ:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tiêu đề bài trả lời:

Nội dung:

Thể loại:

Người gửi:

Tiêu đề bài thơ:

Tác giả bài thơ: