Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Hai Phong Do ngày 18/01/2018 19:14
Tôi dựng cho mình một tượng đài kiểu khác!
Quay lưng - với thế kỷ trơ tráo.
Đối mặt - với tình yêu của mình đã mất.
Ưỡn ngực – thành vồng xe đạp quay.
Chổng mông – vào biển cả những nửa sự thật.
Dẫu địa thế xung quanh
có khiến tôi phải xin thứ lỗi,-
gương mặt mình tôi chẳng đổi thay.
Tôi thích tầm cao và dáng điệu này.
Mệt mỏi sinh ra nông nỗi.
Em, Nàng Thơ, xin đừng trách.
Trí não tôi như màng lưới lọc,
chẳng phải là nơi chất chứa thánh thần.
Mặc người ta hạ bệ, di dời,
buộc tội chuyên quyền, độc đoán,
phá huỷ, băm vằm,- mặc hết,-
đất nước bao la,
từ bức phù điêu làm vui trong vườn trẻ
qua tròng mắt trắng đui mù
nước tuôn thành luồng quất thẳng lên cao xanh.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Hai Phong Do ngày 18/01/2018 18:59
Ta dựng một tượng đài
ở cuối con phố dài tăm tắp,
hay giữa quảng trường trung tâm thoáng rộng.
Ta dựng một tượng đài
một chút phong cách kiến tạo và rất nhiều hiện thực,
hài hoà với mọi cảnh quan.
Ta dựng một tượng đài
chẳng làm phiền ai cả.
Dưới bục tượng
ta phá bỏ bồn hoa,
và nếu những bậc trưởng thượng thành đô cho phép,
mở một khoảnh sân trước
để cháu con ta
nhíu mày nhìn lên trái cam mặt trời to đùng nhăn nhó
nhận ra bức tượng trên bệ đá
là nhà tư tưởng này, nhạc sỹ kia
hay một vị tướng quân.
Dưới chân tượng, tôi xin cam đoan,
sáng nào cũng có hoa tươi.
Ta dựng một tượng đài
chẳng làm phiền ai cả,
để cả những người lái xe
cũng thán phục những đường cong vĩ đại.
Nơi quảng trường
người ta hẹn hò nhau.
Ta dựng một tượng đài
bên đường hàng ngày tới công sở,
và quanh nó, khách nước ngoài
nhăn nhở chụp hình.
Đêm xuống ta sẽ chiếu đèn từ dưới lên sáng rỡ.
Ta dựng một tượng đài
một tượng đài dối trá.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]