Trang trong tổng số 60 trang (600 bài trả lời)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 26/11/2008 10:25
Tối thứ tư tôi về nhà muộn-
Say, say, say thật là say-
Và thấy có đầu ai trên gối,
Nơi tôi vẫn gối hằng ngày.
Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp:
“Bà ơi, bà nói tôi hay:
Đầu ai đấy, đang kê trên gối
Nơi tôi vẫn gối hằng ngày?”
“Này ông ngốc, ông mù không thấy,
Ông say, say quá mất rồi
Đó chẳng qua chỉ là bắp cải
Bà già vừa mới cho tôi.”
Thế giới này tôi đã đi nghìn dặm,
Có thể còn nhiều hơn cơ,
Nhưng bắp cải có râu, ria mép,
Quả tôi chưa thấy bao giờ.
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 26/11/2008 10:18
Tối thứ ba tôi về nhà muộn
Say, say, say thật là say-
Và thấy quần ai vắt trên lưng ghế,
Nơi tôi vẫn vắt hằng ngày.
Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp:
"Bà ơi, bà nói tôi hay,
Quần của ai vắt trên lưng ghế,
Nơi tôi vẫn vắt hằng ngày?"
"Này ông ngốc, ông mù không thấy,
Ông say, say quá mất rồi.
Đó chẳng qua mớ giẻ lau bát đĩa
Bà già vừa mới cho tôi."
Thế giới này tôi đã đi nghìn dặm,
Có thể còn nhiều hơn cơ,
Nhưng giẻ rách có thắt lưng, dây khoá,
Quả tôi chưa thấy bao giờ.
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 26/11/2008 10:14
Tối thứ hai tôi về nhà muộn
Say, say, say thật là say-
Và thấy mũ ai đang treo trước cửa,
Nơi tôi treo mũ hằng ngày.
Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp:
"Bà ơi, bà nói tôi hay:
Mũ ai đấy, đang treo trước cửa,
Nơi tôi treo mũ hằng ngày?"
"Này ông ngốc, ông mù không thấy,
Ông say, say quá mất rồi.
Đó chẳng qua là cái xô đựng nước
Bà già vừa mới cho tôi."
Thế giới này tôi đã đi nghìn dặm
Có thể còn nhiều hơn cơ,
Nhưng xô nước hai bên có lỗ
Quả tôi chưa thấy bao giờ.
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 26/11/2008 10:05
Một tối nọ tôi về nhà muộn
Say, say, say thật là say-
Và thấy có ngựa ai đang đứng,
Nơi tôi cột ngựa hằng ngày.
Tôi hỏi vợ tôi, vợ tôi xinh đẹp:
"Bà ơi, bà nói tôi hay:
Ngựa của ai, ngựa ai đứng đấy,
Nơi tôi cột ngựa hằng ngày?"
"Này ông ngốc, ông mù không thấy,
Ông say, say quá mất rồi.
Đó chẳng qua là con bò sữa
Bà già vừa mới cho tôi."
Thế giớ này tôi đã đi nghìn dặm,
Có thể còn nhiều hơn cơ,
Nhưng bò sữa có yên cương, hàm thiết,
Quả tôi chưa thấy bao giờ.
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 29/10/2008 07:55
Sự nhạo cợt nhẹ nhàng của trời xanh vĩnh viễn
Đẹp lạnh lùng như hoa, đè nặng lên nhà thơ
Kẻ bất lực nguyền rủa thiên tài của hắn
Suốt dọc vùng khổ đau một xa mạc cằn khô.
Trốn chạy, mắt nhắm nghiền, ta cảm nghe rất rõ
Niềm ân hận ùa vào hồn trống trải của ta
Trốn dâu? Đêm tối kinh hoàng nào che ta vứt bỏ
Giấy vụn trên niềm khinh bỉ đáng xót xa?
Mù hãy dâng lên! Đem tro của người tung vãi
bằng dảy sương mù rách nát giữa trời xanh
Làm chìm lỉm mặt hồ thu nhợt tái
Và dựng lên khung trần lớn yên bình.
Hỡi phiền muộn, ra khỏi đầm quên lãng
Gơm nhặt bùn cùng lau sậy xanh xao
Để lấp lại bằng tay không biết nản
Những lỗ tròn xanh mà chim khoét hỗn hào
Những ống khói buồn hãy không ngừng toả khói
Và theo với ngôi nhà tù tăm tối la đà
Trong vệt đen dài hãi hùng, hãy tắt
Mặt trời nâu vàng hấp hối chân trời xa
-Trời đã chết. Ngươi hãy cho ta, ôi thể chất
Quên Tội tình cùng lý tưởng gắt gay
Kẻ tử đạo này đến chia phần rơm rác
Nơi bày đàn người sung sướng ngủ say
Óc trống rỗng cuối cùng ta chỉ muốn
Như bình phấn nằm trơ ở dưới chân tường
Không tô lục chuốt hồng nguồn suy tưởng
Đi về ngôi mộ tối om trong tiếng ngáp chán chường
Chỉ hoài công. Trời xanh cuối cùng đã thắng
Hát trong lời chuông. Vang dậy giữa hồn ta
Khúc khải hoàn bạo tàn gây khiếp đảm
Đây tiếng đồng nhạc xanh biết ngân nga
Trong sương khói, trong xa xưa, cuộn chảy
Như gươm xuyên thân hấp hối bẩm sinh
Trốn đâu khỏi cơn nổi loạn vô ích và tai ác
Ám ảnh hồn ta! Xanh! Xanh! Xanh!
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 26/04/2008 07:58
Trên khu hang hốc
chỉ có trăng.
Ôi Martirio, Carmen
và Soledad,
các người những kẻ đã mang
người đàn bà bị tình phụ(16) đi chôn cất
và ngay trước cửa nhà
có một cây chanh.
Trong mắt các người
thiêm thiếp lưỡi dao
mà bài siguirilla(16) ấy cuốn đi
qua vườn cây ô-liu.
Ôi Martirio, Carmen
và Soledad!
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 26/04/2008 07:57
Hỡi trái tim
với bảy mũi dao!
Đã quá muộn rồi!
Mi hãy đi theo đường
của những tiếng kêu thương.
Đi đi
về không nơi nào hết.
Bông hoa của không bao giờ.
Theo gió,
theo gió.
Ôi trái tim
với bảy mũi dao!
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 22/04/2008 06:37
Cây thập tự
(Chấm hết
của con đường.)
Soi mình trên dòng nước.
(Chấm chấm chấm.)
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 22/04/2008 06:36
Con bạch tuộc đã hóa đá.
Mi đặt những sợi đai màu tro
lên bụng những ngọn núi,
và hàm răng khủng khiếp
nơi những khe sâu
Con bạch tuộc đã hóa đá.
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 19/04/2008 08:01
Tôi chịu đựng được tất cả,
những cây đậu khô héo,
những đóa hoa hấp hối, một khoảnh
khoai tây bị nhổ lên
tôi chứng kiến những chuyện đó không giọt nước mắt,
bởi đó mà tôi quả thật là một kẻ cứng rắn.
Nhưng cây rau diếp non vào tháng chín,
người ta mới trồng, còn mềm lả,
không phải thế ư, nơi những lớp đất ẩm ướt.
Trang trong tổng số 60 trang (600 bài trả lời)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối