Trang trong tổng số 17 trang (169 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [2] [3] [4] [5] [6] [7] [8] ... ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 26/02/2011 23:56
Nàng xưa trắng trong như tuyết mùa đông
Theo quyền phép, theo vết bẩn của chồn…
Nhưng bức thư nàng giờ tay tôi đốt
Tôi nhận ra một sự thật đau lòng.
Tôi chưa nếm khổ đau – vì mặt nạ
Nhưng bây giờ xong vũ hội hóa trang
Vâng, lần này thì tôi thua đậm quá
Hy vọng rằng đây là lượt cuối cùng.
Tôi vẫn nghĩ rằng: sốt ruột chờ mong
Dòng máu xấu chui vào ven, lan rộng
Tôi vò thư, như bóp đầu con rắn
Thấm qua ngón tay chất độc phụ tình.
Khổ đau, hấp hối tôi chửa từng quen
Cơn gió trái chiều không lau dòng lệ
Sự hờn giận không xua đi bầy ngựa
Bão tuyết không hề xóa những vết chân.
Và như thế, tôi bỏ lại sau lưng
Ở dưới bầu trời âm u màu xám
Cẩm chướng trần truồng, ngất ngư hoa tím
Và nước mắt hòa trộn với tuyết tan.
Mátxcơva vào nước mắt không tin
Không nhận gì, không có gì trao cả
Cuộc đấu mới tôi bước vào vội vã
Và như mọi khi, dự định thành công.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 26/02/2011 23:54
In the beginning was the word...
The Word in the beginning had struck the vital spark -
The Earth was born in tortures, quakes and torsion;
Enormous pieces broke off the mainland in the dark
Becoming later islands in the ocean.
And floating around with no freight or skipper
Through centuries and ages, which, like a serpent, crept,
The island changed its visage, a vagabond and tripper,
But still the mainland Spirit it wonderfully kept.
The Word of the beginning was soon replaced with deeds,
And sailors then inhabited the planet,
They rushed aboard those islands, and rigged them for their needs
And called them “ships” because this name was splendid.
But Land attracts the islands with that perpetual straining
Which drags the islands home - they will be back, of course,
Although on the islands sea rules are always reigning,
They keep the earthly honor and continental laws.
My theory is novel, in science quite unheard,
It’s rather brave and free of any caution -
If on the Earth in the beginning there was the Word,
This word, without doubt, was “the ocean”!
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 26/02/2011 23:53
Khởi thủy là Lời khổ đau, buồn bã
Sinh trong khổ đau sáng tạo hành tinh
Những mảng lớn dứt ra từ đất liền
Thành những hòn đảo khắp nơi đâu đó.
Trôi khắp nơi không hàng, không cước phí
Xuyên qua bao thời đại, hàng triệu năm
Kẻ lang thang thay đổi cả dáng hình
Nhưng giữ thiên nhiên và hồn lục địa.
Khởi thủy là Lời, nhưng lời kết thúc
Thủy thủ kéo nhau sống khắp trần gian
Và họ theo những hòn đảo đi lên
Gọi chúng là “tàu” là vì cái đẹp.
Nhưng giữ bờ - tốt hơn là mánh khóe
Những hòn đảo kia quay trở về chăng.
Chúng có trật tự đặc biệt của mình
Nhưng giữ luật và thanh danh lục địa.
Liệu khoa học có tha cho sự song song
Trong sự giải thích có phần tự tiện
Nếu khởi thủy là Lời chốn trần gian
Thì không nghi ngờ lời này là :biển”.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 26/02/2011 23:51
Many years mighty Troy was under siege
And remained an unconquerable fort.
If the Trojans harked Cassandra’s speech
Maybe Troy would still be holding court.
With eyes delirious, the maiden
Kept on saying, "I see my Troy in ashes and alight!"
But prophets, like the witnesses all ended
On stakes. And always burned with equal light.
That day from Horse’s belly death descended.
It was a wingED one as lore dictates.
In murder’s bloody reign neverending,
They yelled, "This witch must perish at the stake!"
With eyes delirious, the maiden
Kept on saying, "I see my Troy in ashes and alight!"
But prophets, like the witnesses all ended
On stakes. And always burned with equal light.
That night, and in that chaos, that unreason
When all her prophesies played out to the letter,
The mob would find... no better season
To execute her and her fame shattered.
With eyes delirious, the maiden
Kept on saying, "I see my Troy in ashes and alight!"
But prophets, like the witnesses all ended
On stakes. And always burned with equal light.
Her end was simple, vexing, but no wonder.
Some Greek had found her remote shelter.
And started using her not as Cassandra,
But as a plain and simple subjugator.
With eyes delirious, the maiden
Kept on saying, "I see my Troy in ashes and alight!"
But prophets, like the witnesses all ended
On stakes. And always burned with equal light.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 26/02/2011 23:48
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi nguyenxuanphong vào 26/02/2011 23:50
The pretty ones are dearly loved and softly
The funny ones are loved but for long
The silent ones are loved, but not as often
But if they’re loved, - then oh how strong!
Do not yell loving words, do not yell
Hold them in until time is better
Let the steamboats bugle like hell
But you - do not tell, do not tell
If you hurry - you’ll lose her forever.
She often reads about love and woe
Allow her to compare, - just try to,
Because the darker tulips grow
To make the whiter ones seem brighter.
Do not yell loving words, do not yell
Hold them in until time is better
Let the poets and rooks sing like hell
But you - do not tell, do not tell
If you hurry - you’ll lose her forever.
The words are flowing... So what then?
You’re late but there’s no regret!
Say the words, - you know that you can
If they simply cannot not be said!
Do not yell loving words, do not yell
Hold them in until time is better
Let the steamboats bugle like hell
Do not scream, do not yell, do not tell
If you hurry - you’ll lose her forever.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 26/02/2011 23:46
Người đẹp được yêu thường xuyên, cần mẫn hơn
Ít, nhưng nhanh hơn – với người vui vẻ
Hiếm khi được yêu – những người lặng lẽ
Nhưng nếu được yêu thì mạnh mẽ hơn.
Bạn đừng gào lên những lời dịu dàng
Mà hãy giữ chúng trong vòng tù hãm
Mặc những con tàu gào rống trong đêm
Nhưng còn bạn thì giữ bề im lặng
Vội vã – thì đi tìm gió ngoài đồng.
Nàng đang đọc những cuốn tiểu thuyết buồn
Để nàng so sánh, bạn thì tin tưởng
Vì rằng có những bông tuy líp đen
Để người ta ngỡ trắng hơn màu trắng.
Bạn đừng gào lên những lời dịu dàng
Mà hãy giữ chúng trong vòng tù hãm
Mặc những con tàu gào rống trong đêm
Nhưng còn bạn thì giữ bề im lặng
Vội vã – thì đi tìm gió ngoài đồng.
Lời chạy nhảy, bị gò bó – thế nhưng
Bạn đừng bao giờ sợ rằng chậm trễ.
Lời có nhiều, nhưng nếu như có thể
Chỉ nói khi bạn không thể nào không.
Bạn đừng gào lên những lời dịu dàng
Mà hãy giữ chúng trong vòng tù hãm
Mặc những con tàu gào rống trong đêm
Nhưng còn bạn thì giữ bề im lặng
Vội vã – thì đi tìm gió ngoài đồng.
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 26/02/2011 23:43
Thành Tơ-roa lâu ngày bị bao vây
Vẫn trở thành một pháo đài đứng vững
Nhưng dân Tơ-roa đã không tin tưởng.
Nếu không, đã còn cho đến ngày nay.
Cô gái cuồng điên nhắc đi nhắc lại:
“Ta thấy Tơ-roa sẽ cháy thành tro… “
Nhưng người mục kích, nhưng nhà tiên tri
Muôn đời nay bị thiêu trên lửa cháy.
Trong cái đêm từ bụng con ngựa gỗ
Cái chết đi ra (như có cánh bay)
Trên đám đông hoảng loạn và cuồng si
Ai đó kêu: “Lỗi lầm do phù thủy!”
Cô gái cuồng điên nhắc đi nhắc lại:
“Ta thấy Tơ-roa sẽ cháy thành tro… “
Nhưng người mục kích, nhưng nhà tiên tri
Muôn đời nay bị thiêu trên lửa cháy.
Trong đêm hoảng lọan, trong cái chết này
Khi lời dự báo trở thành hiện thực
Giá mà đám đông tìm ra một phút
Để trừng phạt cho cái thói quen này.
Cô gái cuồng điên nhắc đi nhắc lại:
“Ta thấy Tơ-roa sẽ cháy thành tro… “
Nhưng người mục kích, nhưng nhà tiên tri
Muôn đời nay bị thiêu trên lửa cháy.
Kết cục giản đơn – dù bất thường, đáng giận:
Một người Hy Lạp tìm ra Cassandra
Nhưng dùng không như Cassandra, mà
Như người chiến thắng giản đơn, nhàm chán.
Cô gái cuồng điên nhắc đi nhắc lại:
“Ta thấy Tơ-roa sẽ cháy thành tro… “
Nhưng người mục kích, nhưng nhà tiên tri
Muôn đời nay bị thiêu trên lửa cháy.
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 15/10/2007 05:58
Đừng trở lại với người yêu ngày cũ
Người yêu xưa không hề có trên đời.
Chỉ bản sao – như ngôi nhà mất rồi
Nơi hai người sống mấy năm ở đó.
Con chó trắng đón bạn bằng tiếng sủa
Nằm trên đồi là hai cánh rừng con
Bên phải, bên trái – hai khu rừng nhỏ
Lặp lại trong sương tiếng sủa của mình.
Hai tiếng vọng riêng lẻ ở trong rừng
Dường như trong hai loa âm thanh nổi
Những gì hai người đã làm ngày ấy
Chúng mang âm thanh đi khắp thế gian.
Tiếng vọng trong nhà làm rơi cốc chén
Tiếng vọng dối gian mời uống nước trà
Tiếng vọng dối gian bỏ lại đêm qua
Khi mà đêm, đáng lẽ, cần lên tiếng:
“Đừng quay trở lại hỡi người yêu mến
Người yêu xưa không hề có trên đời
Hai nét duyên thầm kỳ diệu, tuyệt vời
Dù uốn thẳng câu trả lời cho bạn…”
Và chiều mai, khi bạn bước ra tàu
Những chìa khoá bạn đem vứt xuống suối
Cả rừng bên phải, cả rừng bên trái
Bằng giọng của mình cho bạn sẽ kêu:
“Đừng từ giã những người yêu của mình
Người yêu xưa trên đời không hề có…”
Nhưng mà bạn đâu có nghe lời khuyên.
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 15/10/2007 05:55
Tại vì sao có hai nhà thơ lớn
Những người cố xúy tình yêu muôn đời
Lại không lấp loé như hai khẩu súng?
Thơ kết bạn, thế mà người – than ôi!
Tại vì sao có hai dân tộc lớn
Lạnh lẽo trên bờ vực của chiến tranh
Dưới dưỡng khí mái lều không bền vững?
Người kết bạn, còn đất nước thì không…
Hai đất nước như hai bàn tay nặng
Hai bàn tay sinh ra để cho tình
Lại đi ôm lấy đầu trong khiếp đảm
Quỉ sứ làm gì ở chốn trần gian!
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 15/10/2007 05:54
Em thức anh dậy buổi bình minh
Rồi tiễn anh, em đi chân đất.
Em sẽ không bao giờ quên được anh
Hai chúng mình sẽ không còn gặp mặt.
Anh muốn che giùm em cơn gió độc
Và anh nghĩ rằng: “Lạy Chúa lòng lành!
Anh sẽ không bao giờ quên được em.
Hai chúng mình sẽ không còn gặp mặt.
Dòng nước sủi bọt ngầu trong bể nước
Và Admiranteistvo và Birzha
Anh đã không quên được chúng bao giờ
Và anh đã không bao giờ còn gặp.
Không chớp mắt, những cây anh đào khóc
Những cây anh đào vô vọng, sẫm màu.
Quay trở lại – có tốt đẹp gì đâu.
Hai chúng mình sẽ không còn gặp mặt.
Và ngay cả khi ta quay về đất
Theo như Hafiz, thì trong lần này
Anh và em, tất nhiên, sẽ nhũn người
Hai chúng mình sẽ không còn gặp mặt.
Nên thành ra, sẽ là điều nhỏ nhất
Sự không hiểu nhau của cả hai người
Trước sự không hiểu còn ở sau này
Của người sống và khoảng không đã chết.
Hai câu nói giữa trời xanh tròng trành
Bay từ đây vào trời xanh mất hút:
“Anh sẽ không bao giờ quên được em
Hai chúng mình sẽ không còn gặp mặt”.
Trang trong tổng số 17 trang (169 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [2] [3] [4] [5] [6] [7] [8] ... ›Trang sau »Trang cuối