Trang trong tổng số 14 trang (138 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi hongha83 ngày 18/03/2008 00:47
Kẻ mổ heo cho Thế giới,
Kẻ chế tạo dụng cụ, kẻ chất đống lúa mì,
Kẻ chơi với những đường ray và kẻ chuyên chở hàng hóa cho Quốc gia;
Vũ bão, vạm vỡ, oang oang,
Thành phố của những đôi vai lớn:
Thiên hạ bảo ta ngươi thật xấu xa và ta tin họ, là vì ta đã thấy những phụ nữ bôi son trét phấn của ngươi đứng dưới những ngọn đèn khí thắp quyến rũ những gã con trai từ các nông trại.
Và thiên hạ bảo ta ngươi thật bất lương và ta đáp: Phải, đúng vậy, tôi đã thấy tên anh chị giết người và lại thong thả đi giết người ta nữa.
Và thiên hạ bảo ta ngươi thật tàn nhẫn và câu đáp lại của ta là: Trên những khuôn mặt đàn bà và trẻ em tôi đã thấy những dấu vết của cơn đói cào cấu.
Và đáp trả như thế rồi một lần nữa ta quay lại những kẻ cười nhạo thành phố này của ta, và ta trả lại họ tiếng nhạo cười mà nói với họ:
Các người hãy đến chỉ cho tôi một thành phố nào khác đầu ngẩng cao ca hát hết sức hãnh diện vì mình vừa linh hoạt vừa thô lậu vừa cường tráng vừa ranh mãnh.
Phóng ra những câu nguyền rủa thật cuốn hút giữa cái vất vả của chồng chất công kia việc nọ, đây là một người lao động cực nhọc cần mẫn vạm vỡ và táo tợn in lên thật sống động trên những thành phố nhỏ yếu mềm;
Dữ dằn như một con chó lưỡi cuộn lại sẵn sàng hành động, ranh mãnh như một người sống cảnh đời man dã phải đương đầu với chốn hoang vu,
Đầu trần,
Tay xúc xẻng,
Phá bỏ,
Hoạch định,
Xây dựng, đập phá, lại xây dựng,
Dưới khói mù, bụi bám cùng trên miệng, lớn tiếng cười với hàm răng trắng,
Dưới sức nặng khủng khiếp của định mệnh lớn tiếng cười như một người trai trẻ cười vang,
Lớn tiếng cười dẫu như một người chiến đấu ngu dốt, chưa một lần thất trận, cười,
Cười nói oang oang rằng dưới cườm tay mình là mạch đập, và dưới lồng ngực mình là trái tim của nhân dân,
Lớn tiếng cười!
Cười tiếng cười bão tố, mạnh mẽ, ồn ào của Tuổi trẻ, mình trần, nhễ nhại mồ hôi, hãnh diện là Kẻ mổ heo, kẻ chế tạo dụng cụ, kẻ chất đống lúa mì, kẻ chơi với những đường ray và kẻ chuyên chở hàng hóa cho Quốc gia.
Gửi bởi Mộc Ngẫu ngày 07/03/2008 09:40
Chàng đã rót cà phê
Vào tách
Chàng đã chế sữa
Vào tách cà phê
Chàng đã bỏ đường
Vào tách cà phê sữa
Với cái muỗng nhỏ
Chàng đã khuấy
Chàng đã uống cà phê sữa
Và đặt tách lại trên bàn
Không nói với tôi một lời
Chàng đã bật lửa đốt
Một điếu thuốc
Chàng đã thở những vòng tròn
Bằng khói
Chàng đã gạt tàn
Vào cái gạt tàn
Không nói với tôi một lời
Không nhìn tôi
Chàng đã đứng dậy
Chàng đã đội mũ
Lên đầu
Chàng đã khoác áo mưa
Trên mình
Bởi hôm ấy trời mưa
Và chàng đã ra đi
Dưới cơn mưa
Không một lời
Không nhìn tôi
Và tôi tôi đã úp mặt
Trên tay
Và đã khóc.
Gửi bởi Mộc Ngẫu ngày 07/03/2008 09:39
Anh đã ra khu chợ chim
Và anh đã mua chim
Để tặng em
em yêu dấu
Anh đã ra khu chợ hoa
Và anh đã mua hoa
Để tặng em
em yêu dấu
Anh đã ra khu chợ thiếc
Và anh đã mua dây xích
Dây xích sắt nặng trĩu
Để tặng em
em yêu dấu
Cuối cùng anh đã ra khu chợ nô lệ
Và anh đã tìm em
Mà chẳng thấy em đâu cả
ôi em yêu dấu.
Gửi bởi Mộc Ngẫu ngày 07/03/2008 09:35
Đói lạnh lạc loài
Bơ vơ không một đồng xu
Một con bé mười sáu
Đứng im lìm
Trên quảng trường La Concorde
Lúc đúng ngọ ngày Mười Lăm tháng Tám.
Gửi bởi Mộc Ngẫu ngày 07/03/2008 09:33
Có hai con ốc sên
Đi đưa ma một chiếc lá vàng
Trên mình mang vỏ đen
Quanh sừng quấn lớp nhiễu
Chúng lên đường trong chiều muộn
Một buổi chiều rất đẹp mùa thu
Nhưng than ôi khi chúng tới
Thì mùa xuân đã sang
Tất cả những lá vàng
Thảy đều sống lại
Và hai con ốc sên
Rất thất vọng
Nhưng kìa mặt trời lên
Mặt trời nói với chúng
Cảm phiền cảm phiền
Cảm phiền ngồi lại đó
Làm một cốc bia chơi
Nếu như các người thích
Hoặc nếu các người ưng
Hãy đáp chuyến xe đò
Xe đò đi Pa-ri
Tối nay xe chạy
Các người sẽ đi thăm xứ sở
Nhưng xin đừng để tang
Ta bảo thật các người
Cái đó làm thâm lòng trắng mắt
Và làm mình xấu đi
Những chuyện ván với hòm
Rầu rĩ và không hay
Hãy lấy lại màu sắc cũ
Màu sắc của cuộc đời
Tức thì mọi loài vật
Cây lớn với cây nhỏ
Cùng cất cao giọng hát
Hát đến muốn hụt hơi
Bài ca sinh động thật
Bài ca của mùa hè
Và tất cả đều uống
Tất cả đều cụng ly
Ấy là một buổi tối thật vui
Một buổi tối mùa hè thật vui
Và hai con ốc sên
Lên đường trở lại nhà
Chúng ra về rất cảm động
Chúng ra về rất sung sướng
Bởi chúng uống khá nhiều
Nên có hơi lảo đảo
Nhưng trên trời cao thật cao
Mặt trăng trông chừng cho chúng.
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 16/01/2008 16:30
Hăm tư cái tát.
Hăm lăm cái tát;
rồi, mẹ tôi, đêm đến,
sẽ đặt tôi nằm trên giấy bằng bạc.
Hỡi dân vệ gác đường,
hãy cho ta vài giọt nước.
Nước với mấy con cá và mấy cái thuyền.
Nước, nước, nước, nước.
Còn ngươi, chỉ huy bọn lính,
ngươi ở mãi cao trên phòng!
Không có mùi-soa lụa
để chùi mặt ta sao?
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 09/01/2008 11:50
Trên con đường
chúng ta gặp nhau
những người bạn đường
Trên con đường
sang tây sang đông
tới nam và bắc
Bất luận
bạn ở đâu
con đường sẽ đi qua
trước cửa
nhà tôi
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 09/01/2008 11:48
Giấy là giấy
nhưng cũng là
một con đường
tới các vì sao
tới ký hiệu và ý nghĩa
những điều huyền bí mịt mù
và
tới mọi người
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 07/01/2008 15:56
Laocoon man dại
Mi mới thật là khỏe khoắn
dưới nửa vành trăng!
Kẻ chơi cầu tường gia tăng.
Mi mới thật là khoẻ khoắn
khi hăm dọa gió!
Daphné và Atys
biết nỗi đau của mi.
Không thể nào giải thích.
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 07/01/2008 15:54
Mai gầm.
Mai gầm.
Mai gầm.
Con bọ hung vang vang.
Nơi con nhện
của bàn tay
mi uốn cong không khí
nóng bỏng,
và mi tự bóp nghẹt trong tiếng láy liên hồi
mộc khí của mi.
Mai gầm.
Mai gầm.
Mai gầm.
Con bọ hung vang vang.
Trang trong tổng số 14 trang (138 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối