Trang trong tổng số 5 trang (42 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 13/09/2023 08:25
Chị kia ít tuổi biết chi tình,
Ngày dạo lầu xuân ngắm vẻ xinh.
Nhác thấy bên đường bóng dương liễu,
Thà ngăn anh nó sự công danh.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 13/09/2023 08:21
Tìm được suối Đào xa bụi Tần,
Mầu hồng lại dãi một năm xuân.
Hoa rơi chớ để theo dòng biếc,
Cho khách phương xa hỏi bến gần.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 13/09/2023 08:20
Đêm xuân một khắc đáng nghìn vàng,
Có nguyệt cùng hoa bóng lẫn hương.
Nhịp sáo bên lầu tiếng văng vẳng,
Cây đu trước viện cuộc mơ màng.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 13/09/2023 08:18
Cảnh Động Đình trông bát ngát thu,
Đầu non nhấp nhố nước quanh co.
Thần tiên nghe nói theo không kịp,
Lòng gửi xa xa ngọn nước hồ.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 13/09/2023 08:17
Cát, trăng, mây, nước, bến Tần qua,
Hàng rượu đêm khuya sẵn mấy nhà.
Cô lái biết chăng nông nỗi nước,
Hồ khoan chi khúc “Hậu đình hoa”.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 13/09/2023 08:15
Đôi cái oanh vàng ganh liễu biếc,
Một đàn cò trắng bổng trời xanh.
Song in tuyết Thục tư mùa sắc,
Cửa ghé thuyền Ngô mấy dặm tình.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 13/09/2023 08:13
Hoàng Hạc đưa chân bước xuống lầu,
Cành xuân dạo biếc phới Dương Châu.
Cánh buồm vút thẳm xa xa tít,
Thấy những trời xanh nước trắng phau.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 01/09/2020 10:12
Mùa xuân năm Khánh Lịch thứ tư, Đằng Tử Kinh bị trích ra làm chức Thái thú quận Ba Lăng. Qua năm thứ hai, chính sự thông đạt, dân tâm hoà thuận. Phàm việc phế hoại bấy lâu, hết thảy chấn hưng lại cả. Mới trùng tu lầu Nhạc Dương, tăng ích chế độ cũ, khắc thơ phú người nhà Đường và thơ phú người hiện thời trên lầu, uỷ cho ta làm văn để ký lấy.
Ta xem ra, thắng cảnh quận Ba Lăng toàn ở về hồ Đỗng Đình. Hồ này ngậm núi xa, nuốt sông dài, mênh mông bát ngát, không bến không bờ, bóng chiều cảnh sớm, khí tượng muôn nghìn, ấy là cái quang cảnh đại quan của lầu Nhạc Dương lâu. Người xưa thuật ra đã đủ cả rồi.
Thế thì, hồ này phía bắc thông lên núi Vu núi Giáp, phía nam cùng đến sông Tiêu sông Tương; thiếu gì người du hoạn khách tao nhân hội tụ ở đây, trong khi lãm thắng, xúc cảnh sinh tình, há chẳng khác nhau dư!
Những khi gặp đến cảnh: mưa dầm sùi sụt, hàng tháng chẳng thôi, gió âm gào thét, sóng đục rẫy trời, mâu sao náu bóng, núi non ẩn hình, buôn bán vắng tanh, buồm đổ bè trôi, ngày chiều mù mịt, vượn hót beo gầm; kẻ lên lầu này, há chẳng có cái tình xa nước nhớ làng, lo gièm sợ tội. Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu, người buồn cảnh có vui đâu bao giờ.
Đến khi gặp những cảnh: xuân hoà khí thanh, mặt nước như tờ, bóng nước bóng trời, cùng một sắc biếc, cò bay phất phới, cá lượn tung tăng, bờ huệ bến lan, thơm tho xanh tốt, mà hoặc lại những cảnh: trời dài một bầu, trăng tỏ nghìn dặm, vẻ sang nổi vàng, nét tĩnh chìm ngọc, thuyền chài bơi hát, vui thú khôn cùng; kẻ lên lầu này, há chẳng tâm thần vui vẻ biết bao, vinh nhục quên đi hết thảy, gió gác thảnh thơi, bầu tiên chuốc rượu, mừng nào lại quá mừng này nữa chăng!
Than ôi! Ta thường cầu lấy cái tâm của kẻ nhân giả đời xưa, hoặc cũng có khác với hai hạng người ấy sở hành vi, là cớ sao đó thay! Này kẻ nhân giả đời xưa chẳng vì cái cảnh ngoài mà sinh ra hỉ, cũng chẳng vì cái sự mình mà sinh ra bi. Khi ở ngôi cao trên chốn miếu đường, thì lo cho dân; khi ở cõi xa ngoài chốn giang hồ, thì lo cho vua. Ấy lúc tiến cũng lo, lúc thoái cũng lo, thế thì lúc nào làm vui đó thau? Chắc rằng thiên hạ chửa lo, mà ta vì thiên hạ lo trước, thiên hạ đã vui, mà ta nhường thiên hạ vai sau vậy. Ôi! Chẳng phải bậc người ấy, la bắt chước ai?
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 27/06/2020 13:42
Bắc Sơn núi biếc nước xanh rì,
Đầu nọ quanh co lại cuối kia.
Mải đếm hoa rơi lười đứng dậy,
Ham tìm cỏ lạ chậm ra về.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 27/06/2020 13:42
Trước điện Sùng Quang thổi gió đông,
Hương bay dưới nguyệt cảnh mông lung.
Đêm khuya chỉ sợ hoa đi ngủ,
Vậy đốt đèn cao chiếu vẻ hồng.
Trang trong tổng số 5 trang (42 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ›Trang sau »Trang cuối