Trang trong tổng số 14 trang (138 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Tiếng than (Georg Trakl): Bản dịch của Diễm Châu

Giấc ngủ và sự chết, những con ó thê lương
Ù ù thâu đêm quanh cỗ sọ này:
Hình ảnh thiếp vàng của con người
Hãy cuốn đi đợt sóng giá băng
Của vĩnh cửu. Đập vào những tảng đá ngầm ghê rợn
Xác thân màu đỏ tía vỡ tan
Và tiếng nói âm âm rên rỉ
Trên biển cả.
Hỡi người em gái của muộn phiền sóng gió
Em thấy đó một con thuyền sợ sệt chìm đắm
Dưới trời sao,
Khuôn mặt câm nín của đêm đen.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Cây rao diếp non (Rutger Kopland): Bản dịch của Diễm Châu

Tôi chịu đựng được tất cả,
những cây đậu khô héo,
những đóa hoa hấp hối, một khoảnh
khoai tây bị nhổ lên
tôi chứng kiến những chuyện đó không giọt nước mắt,
bởi đó mà tôi quả thật là một kẻ cứng rắn.

Nhưng cây rau diếp non vào tháng chín,
người ta mới trồng, còn mềm lả,
không phải thế ư, nơi những lớp đất ẩm ướt.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Thanh lương trà (Rutger Kopland): Bản dịch của Diễm Châu

Hành nghề thi ca là
nhận thấy thật tỉ mỉ
chẳng hạn
vào tảng sáng
những trái thanh-lương-trà* đeo cả ngàn giọt lệ
như một hình vẽ thủa nhỏ
đỏ thắm và chi chít


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Tổ quốc (Juan Ramón Jiménez): Bản dịch của Diễm Châu

Từ đâu tới một chiếc lá
trong suốt ánh mặt trời?
«Từ đâu tới một vầng trán
nghĩ suy, một con tim khao khát?»
Từ đâu tới một dòng thác
hát ca?


Dịch từ bản dịch tiếng Pháp.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Địa đàng (Rutger Kopland): Bản dịch của Diễm Châu

Từ trên đê cao một chai bia trong tay
ánh mắt nơi những khu vườn trong thôn xóm
tôi chợt nhớ ấy cũng gần gần như thể
ở đây, như thể lúc này khi mặt trời
trùm lấp một bầu trời cũng mịt mù sương và nơi những cây bạch dương này nữa
cũng chẳng có lấy một hơi gió và đỏ thắm
tròn trịa sáng bóng những trái táo âm âm
rơi từ trên cây xuống đám cỏ
giữa những chiếc áo sơ-mi xù xì buồn thảm
những dấu hiệu duy nhất của sự sống.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Nhà hát múa rối (Shuntarō Tanikawa): Bản dịch của Diễm Châu

Mi được điều động mi biết thế
Vì thế mà mi vui đùa thỏa thích

Dây căng
Dây chùng
Dây rối vào nhau

Dưới mấy ngón tay ta điều động
Truyền theo những sợi dây là
Đời mi

Mi được điều động mi biết thế
Bởi thế mà
Ban đêm mi ngủ say như chết


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Vẻ nghiêm trang (Shuntarō Tanikawa): Bản dịch của Diễm Châu

Một người nghiêm trang
Bước nghiêm trang
Thật buồn

Một người nghiêm trang
Khóc nghiêm trang
Thật kỳ

Một người nghiêm trang
Cáo lỗi nghiêm trang
Thật bực

Một người nghiêm trang
Nghiêm trang giết một người
Thật khủng khiếp

Ảnh đại diện

Con cháu người La Mã (Carl Sandburg): Bản dịch của Diễm Châu

Người phu xẻng gốc ngoại(1) ngồi bên đường ray
        Ăn bữa cơm trưa gồm bánh mì với xúc xích đỏ.
        Một chuyến xe lửa vụt qua, và đàn ông đàn bà ngồi bên bàn ăn
        Thật sinh động với hoa hồng đỏ và bông «thủy tiên»(2) màu vàng
        Ăn những miếng bít-tết đẫm nước sốt màu nâu,
        Những trái dâu với kem, bánh ngọt nhân kem với cà-phê.

Người phu xẻng gốc ngoại kết thúc miếng bánh khô với xúc xích đỏ,
Nuốt trôi đi với gáo nước từ tay người đưa nước,
Và trở lại với nửa sau của công việc mỗi ngày mười giờ
Gìn giữ bệ đường cho những bông hồng và bông thủy tiên
Chẳng hề lung lay chút nào trong những bình pha lê có hình khắc
Đứng thon thon yểu điệu trên bàn trong những toa xe nhà hàng.


1. Nguyên văn: The dago shovelman: người phu sử dụng xẻng, gốc Ý, Tây-ban- nha hoặc Bồ-đào-nha. (người dịch)
2. Nguyên văn: jonquils: một giống hoa «thủy tiên» màu vàng nhạt. (người dịch)

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Mag (Carl Sandburg): Bản dịch của Diễm Châu

Anh nói cùng Chúa ước chi anh đừng bao giờ gặp em, Mag.
Ước chi em đừng bao giờ thôi việc và bỏ đi với anh.
Ước chi chúng mình đừng bao giờ trả tiền làm giấy giá thú và mua tấm áo trắng
Để em làm lễ thành hôn vào ngày chúng ta vội vàng chạy tới vị mục sư
Nói với ông rằng chúng ta sẽ yêu nhau và chăm sóc lẫn nhau
Mãi mãi và mãi mãi bao lâu còn nắng và mưa ở bất kỳ đâu.
Phải, lúc này anh ước chi em đang sống ở một nơi nào đó xa khuất nơi đây
Và anh là một kẻ du thủ du thực bầm dập trên cây cản xe chết dí ở cách xa cả ngàn dặm.
        Ước chi đừng bao giờ có xấp nhỏ
        Và tiền nhà tiền than tiền áo quần phải trả
        Và người bán thực phẩm đòi tiền,
        Ngày nào cũng tiền đậu tiền mận khô.
        Anh nói cùng Chúa ước chi anh đừng bao giờ gặp em, Mag.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Giới hạn (Carl Sandburg): Bản dịch của Diễm Châu

Tôi đáp một chuyến tàu tốc hành giới hạn, một trong những đoàn tàu số một của quốc gia.
Lao qua đồng không trơ trụi vào sương mờ xanh và không khí âm u là mười lăm toa toàn thép chứa một ngàn người.
(Toàn thể các toa tàu sẽ là sắt vụn và rỉ sét và toàn thể đàn ông đàn bà cười nói trên những toa nhà hàng và toa giường nệm đều sẽ trở thành bụi tro.)
Tôi hỏi một người trong toa dành cho người hút thuốc rằng ông ta đi đâu và ông ta trả lời: «Omaha.»


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

Trang trong tổng số 14 trang (138 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối




Tìm bài trả lời thơ:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tiêu đề bài trả lời:

Nội dung:

Thể loại:

Người gửi:

Tiêu đề bài thơ:

Tác giả bài thơ: