Trang trong tổng số 79 trang (784 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [7] [8] [9] [10] [11] [12] [13] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Bài số 27 (Tagore Rabindranath): Bản dịch của Song Tuyết

Ta là mảnh đất mùa hè mỏi mệt sinh khí kiệt khô.
Ta đợi chờ mưa móc của người rơi xuống giữa đêm khuya khi ta mở ngực trần lặng thinh đón lấy.
Ta khát khao đền đáp lại người bằng lời ca cùng hoa cỏ.
Vậy mà ta chẳng có gì, tiếng thở dài sâu thẳm dâng lên từ tim ta xuyên những khóm lau khô.
Nhưng ta vẫn biết rằng người sẽ chờ đến bình minh khi thời khắc của ta trải ra trù phú nồng nàn.

Ảnh đại diện

Bài số 26 (Tagore Rabindranath): Bản dịch của Song Tuyết

Khi tỉnh giấc trong tình yêu nơi người, bóng tối thanh thản của ta chấm dứt.
Ánh hừng đông người sẽ chạm phải tim ta như một viên đá lửa, ta dạm bước đi trên hành trình của niềm đau đớn hân hoan.
Ta nhận lời thách đố tử sinh, mang theo giọng người trong tâm can cợt đùa và đe dọa.
Ta vạch ngực trần hứng chịu những trái ngang đổ xuống những đệ tử của người, và liều lĩnh đứng bên người - nơi chẳng có ai ngoài người tồn tại.

Ảnh đại diện

Bài số 25 (Tagore Rabindranath): Bản dịch của Nguyễn Mai Liên

Ta che dấu chính ta để lảng tránh người.
Giờ đây ta bị bắt rồi, nào đánh ta đi, liệu xem ta nao núng.
Hãy chấm dứt vĩnh viễn cuộc chơi.
Nếu như cuối cùng người thắng, hãy tước đoạt hết của ta.
Ta từng cợt đùa và hát vang trong những quán ven đường hay những sảnh rộng oai nghiêm, giờ đây người đã đến cùng ta, khiến ta trào nước mắt,
liệu xem vì người trái tim ta vỡ nát.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Bài số 24 (Tagore Rabindranath): Bản dịch của Nguyễn Mai Liên

Có phải người đã tới với tôi như nỗi đau khổ của tôi?
Tôi càng phải thuỷ chung với người.
Khuôn mặt người đang bị bóng đêm che phủ, hơn hết thảy tôi càng phải ngắm nhìn người.
Theo ngọn gió của Tử Thần từ tay người hãy để cuộc sống của tôi trôi qua trong ngọn lửa.
Những giọt nước mắt chảy từ mắt tôi - hãy để chúng chảy vòng quanh chân người trong niềm sùng kính.
Và hãy để những khổ đau trong ngực lên tiếng với tôi rằng người vẫn là của tôi.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Bài số 23 (Tagore Rabindranath): Bản dịch của Nguyễn Mai Liên

Tôi đã đến gần người nhất, mặc dù tôi đã không biết điều đó khi tôi đến làm tổn thương người.
Cuối cùng tôi đã có người như chủ nhân của tôi khi tôi chiến đấu chống lại và người chiến thắng.
Tôi chỉ đơn thuần tạo ra món nợ của tôi để người thấy nặng nề khi tôi cướp đoạt người trong bí mật.
Tôi đã gắng sức trong niềm kiêu hãnh của mình chống lại dòng nước của người chỉ để cảm nhận được tất cả sức mạnh của người trong lồng ngực tôi.
Một cách phản kháng tôi dập tắt ánh sáng trong ngôi nhà của tôi và bầu trời của người đã ngạc nhiên về tôi bằng những ngôi sao của nó.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Bài số 22 (Tagore Rabindranath): Bản dịch của Nguyễn Mai Liên

Có phải Người Huỷ Diệt là người đang tới?
Bởi vì đại dương nước mắt hung dữ đang phập phồng trong triều cường của sự đau khổ.
Những đám mây thẫm đỏ đang bay cuồng nộ trong gió đã quất mạnh bằng tia chớp, và tiếng cười của sấm sét man dại đang vang qua bầu trời.
Cuộc đời đang ngồi trong xe ngựa do Tử thần đặt lên.
Hãy mang những vật triều cống của người đến cho ông ta với tất cả những gì nàng có.
Đừng ôm chặt sự cứu vớt trái tim nàng, đừng nhìn lại đằng sau.
Hãy cúi đầu xuống đôi chân nàng, để mái tóc của nàng chạm vào cát bụi.
Hãy rời bỏ con đường từ khoảnh khắc này.
Vì ngon đèn đã tắt và ngôi nhà tan hoang.
Gió bão đang thét gào qua cửa sổ nhà nàng, những bức tường đang lắc lư, và tiếng gọi vọng đến từ miền đất lờ mờ bên kia tầm mắt của nàng.
Đừng che giấu khuôn mặt của nàng trong khiếp sợ, nước mắt cũng vô nghĩa, những dây xích trên cửa nhà nàng kêu lách cách.
Hãy hoàn thành cuộc đua vì cuộc hành trình của nàng tới chỗ tận cùng của mọi niềm vui và đau khổ.
Hãy để những bước chân của nàng là những bước nhảy dữ dội.
Hãy hát cho "Chiến thắng của Cuộc Sống trong Cái Chết".
Hãy chấp nhận số mệnh, ôi Tân Nương.
Hãy đặt chiếc áo choàng đỏ của nàng trải theo bóng tối ánh đuốc của Tân Lang.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Bài số 21 (Tagore Rabindranath): Bản dịch của Nguyễn Mai Liên

Vào đêm đó khi cơn bão giật tung cửa sổ nhà tôi,
Tôi đã không biết rằng người đi vào phòng tôi qua sự đổ nát.
Bởi đèn đã bị tắt, và bóng tối ngập tràn.
Tôi dang rộng cánh tay của mình lên bầu trời tìm kiếm sự giúp đỡ.
Tôi nằm trên đất bụi chờ đợi trong bóng tối hỗn độn và tôi không biết rằng cơn bão là ngọn cờ của riêng người.
Khi bình minh ló rạng tôi đã nhìn thấy người đứng trên sự trống rỗng đang trải rộng trong nhà tôi.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Bài số 20 (Tagore Rabindranath): Bản dịch của Nguyễn Mai Liên

Trong mưa ngày trở nên lờ mờ.
Những tia chớp giận dữ nhìn qua những màn mây bị rách
Và cách rừng giống như một con sư tử bị giam giữ đang lắc lư cái bờm của nó trong sự thất vọng.
Vào một ngày như thế giữa những cơn gió đang đập mạnh đôi cánh của chúng, hãy để tôi đi tìm sự yên tĩnh trong bóng dáng của người.
Bởi vì bầu trời buồn phiền đã che lấp sự cô đơn của tôi, làm sâu sắc thêm ý nghĩa cái chạm tay nhẹ nhàng của người vào trái tim tôi.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Bài số 19 (Tagore Rabindranath): Bản dịch của Nguyễn Mai Liên

Người đã đến với tôi trong những lúc bất thường của mùa xuân với tiếng sáo và những bông hoa.
Người đã làm trái tim tôi phiền muộn từ những gợn sóng lăn tăn tới làn sóng nước, làm đu đưa những bông sen đỏ của tình yêu.
Người yêu cầu tôi dạo chơi với người vào những điều huyền bí của cuộc đời.
Nhưng tôi cảm thấy buồn ngủ giữa những tiếng rì rào của vòm lá tháng Năm.
Khi tôi thức dậy mây đã tụ lại trên bầu trời và những chiếc lá khô đang lượn bay trong gió.
Qua tiếng tí tách của mưa tôi nghe thấy những bước chân rất gần của người và cất tiếng gọi tôi đi dạo với người vào những điều huyền bí của cái chết.
Tôi thả bộ đến bên người và đặt tay tôi trong tay người, khi đó đôi mắt người bừng sáng và nước nhỏ xuống từ mái tóc người.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Ảnh đại diện

Biệt tình - Thập nhị nguyệt quá Nghiêu dân ca (Vương Thực Phủ): Bản dịch của Song Tuyết

Sau ly biệt ngàn non xa khuất,
Xiết bao sầu con nước lặng trong.
Tơi bời tơ liễu bay tung,
Dở say má thắm chuốc cùng đào hoa.
Lồng lộng gió hương lùa viện thẳm,
Dào dạt mưa chiều khóa cửa sâu.
Hoàng hôn kinh nỗi buông mau,
Ngẩn ngơ hồn lại đượm màu ngẩn ngơ.
Giọt nước mắt hoen thêm tàn lệ,
Đem sầu bi nhớ kẻ đoạn trường.
Xuân này,
nhạt phấn hao hương,
Gió bay lạnh dải y thường rộng thênh.

Trang trong tổng số 79 trang (784 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [7] [8] [9] [10] [11] [12] [13] ... ›Trang sau »Trang cuối




Tìm bài trả lời thơ:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tiêu đề bài trả lời:

Nội dung:

Thể loại:

Người gửi:

Tiêu đề bài thơ:

Tác giả bài thơ: