Chưa có đánh giá nào
Đăng ngày 01/04/2022 14:19, số lượt xem: 290

Mẹ bảo màu nâu từ nghìn xưa
kết tinh vào xẻ áo tứ thân của mẹ
Đêm đêm con nằm nghe hát khẽ
tiếng sinh sôi từ đất thâm trầm.

Đất nước kiêu sa
Dân tộc anh hùng
trong trập trùng những cờ đào, áo vải
thác nước, dòng sông
những chiếc trống đồng rền vang lịch sử
Mẹ Âu Cơ cho con màu mắt
Cha Long Quân cho ngực trần săn chắc
Bốn ngàn năm tổ quốc vẫn thương con...
Thao thức những đêm tròn
ngồi trong lòng bà nghe kể chuyện
gió thổi lao xao
trăng vành vạnh đan song cửa sổ,
ngọn đèn dầu cháy mãi
thai nghén những yêu thương huyền thoại
Chử Đồng Tử và Tiên Dung
cùng nhau trên bãi Tự Nhiên
kết mối duyên bền chặt...
Tiếng ru ngằn ngặt trong đêm
khắc khoải nỗi nhớ chồng chiến trận
“À ơi
Cha con đánh giặc mười năm
Con mau khôn lớn càng căm quân thù...”

Quằn quại thân dâu
một chiều hái lá
rào rào những nong tằm
triền sông dài như lụa,
Ráng chiều đỏ ối
chim Lạc bay rầm rập bên trời.
Máu chảy ngàn đời
thấm đỏ màu của đất
rồi nắng mưa đầu bạc
Hoá nâu trầm phủ lối con đi...

Hôm nay nghe câu hát
người con gái lội nước sang sông
khóc người yêu nằm xuống
gió rào rạt trên đầu
tóc xoã đen vai
vạt áo tứ thân đầm đìa nước mắt
đôi câu quan họ dặt dìu...

Anh chẻ tre đan nón ba tầm
cho em đội lên quán dốc
ngồi gốc cây đa
í a...í a...
í à...
đêm trăng tròn giã bạn
người ơi, người ở mãi
người ơi, người đừng về...

Quan họ lời thề
liền anh, liền chị
“yêu nhau cởi áo í à cho nhau
về nhà mẹ hỏi qua cầu gió bay...”
Nón quai thao
mặt em hồng nghiêng nắng
Rưng rức hạt na
đôi hàm răng đậm
em về tưới mát lòng anh...

Qua xem bức tranh
một ngày lễ hội
đu tít trời cao
nụ cười cháy mãi
Anh bỗng thấy mình
trong bức “Hứng dừa” xưa cũ
“Đám cưới chuột” xôn xao,
Đông Hồ đêm không ngủ
đều đều giã Dó
Hồn đất nước muôn đời.

Chợ tết như tranh
muôn màu sức sống
lu, bình, vại, bát
trong gốm nâu sòng
Anh đi dọc đất nước mình
cõi lòng náo nức
Đình chùa miếu mạo
cổ tích nôn nao...
Những pho tượng uy nghiêm
trải bao đời sóng gió
ngây ngất khói hương
ưu tư trầm mặc
lòng anh thổn thức
nước mắt như mưa...

Anh đi anh lại về
Sông Hồng phù sa đỏ ối
tiếng ngựa hí vang
gươm đao sáng loáng,
quá khứ hào hùng
bồi hồi tích cũ
đá phủ rêu phong
phần phật cờ ngũ sắc.

Đám cưới mùa xuân
Anh đưa em về Kinh Bắc
sắc đỏ thắm môi
miếng trầu cay thơm ngát
Em hát anh nghe
khúc hát mẹ chờ cha
bao mùa bờ sông vàng hoa cải
câu ca trù, ai ngóng trông ai...

Chiều hôm dáng mẹ
anh thấy trong em
“em mặc yếm thắm
em thắt lụa đào...”
lòng anh như trẩy hội
Em gội tóc thơm
hương chanh mát rượi.

Những câu chuyện muôn đời mải mê
một thời tuổi thơ nghe bà kể
đêm nay anh kể lại em nghe
giữ chút chân quê
cho duyên mình đượm mãi
Để bà sống lại
hát câu ví dặm không buồn,
để mẹ bên mình
hát câu quan họ trao duyên...
Màu nâu vào trong mắt
mộc mạc nghĩa vợ chồng
đượm nồng chén rượu giao bôi.

Anh yêu em
Anh càng yêu đất nước
Sau này con mình sinh ra
khi con lớn khôn
anh sẽ đưa con đi hết
từ cổ tích xa xưa
cho đến ngày hiện tại
khắp dòng sông, ngọn núi
tận cùng bể bạc rừng vàng
cánh đồng lúa miên man...
Dạy con yêu tổ quốc
như chính con ngươi mình
ngắm nhìn những bình minh
mặt trời Đông rạng rỡ...

Con ơi, con hãy nhớ
Quá khứ là cội rễ
khơi nguồn cho hôm nay
để dựng xây ngày mai

Đất nước trong tầm tay
tất cả đều phải giữ...

15.11.2010