Em tìm thấy chiếc lá yểm bùa Trong lồng ngực trái người trai em nhận lời yêu hôm qua Loại lá mọc giữa thung Hình trái tim nhỏ xíu Loại lá tỏa mùi thơm dọc lối mòn, sông suối Loại lá neo hai bàn tay chụm thành lời thương BÙA YÊU Lẽ nào anh dùng lá bỏ bùa để yêu em? Khi mọi ngăn trái tim em đã chật ắp bóng hình anh Đâu thể đầy hơn nữa! Gam màu nhớ giăng em yếu đuối Giữa trời môi, mắt anh… Cẩn thận gói tình yêu trong lần khăn thổ cẩm mới thêu Em một lần hoài nghi…
Em nhìn thấy khung tranh anh vẽ em cười rạng ngời trong nắng Là khung tranh đẹp nhất em từng thấy Anh vẽ bằng ngôn ngữ trái tim qua ánh mắt nhìn em.
Em từng đọc bài thơ anh viết tặng ban mai Ngôn từ dệt cầu cho chúng ta xích gần thêm chút nữa! Bài thơ không chứa đựng ngôn từ hoa mỹ Chỉ đơn sơ lời nói chân phương.
Em muốn là bức tranh trong trí nhớ riêng mình anh thôi! Yên lặng nghe khô cằn thật tâm anh lên tiếng. Không cần anh dệt thơ, không cần anh vung…
Thơ tôi buồn như ngọn gió của đêm Chẳng nỗi niềm nào làm nụ cười bật lên mầm nhớ, Nhú trong màu u tối là chùm hoa tàn tro nụ hồng thuở trước Người ấy ru trong giấc nồng say....
Thơ tôi không có những bản tình ca ban mai, Dù nắng ngày nào, ngày nào cũng kéo đến ngập giăng đường chiều hai lối, Không khóc đâu dù hạnh phúc đã ngủ gục nơi chân trời... Và chiếc đũa thần của bà tiên dù thần diệu nhường nào Cũng không đến soi cho lòng tôi ngời rạng...
Có một vùng hoa ban nở rợp tuổi thơ tôi Mẹ xõa tóc gội đầu bọt tung trắng suối Cha khỏa nước sông Đà bắt con tôm, con cá Tôi lội ngược thời gian ngụp lặn khắp quê mình.
Có một vùng ruộng bậc thang lúa vàng óng bình minh Mùa cơm mới, bản làng vui trẩy hội Mùi cơm thơm nồng gốc rơm, gốc rạ Ám ảnh tôi mỗi chuyến xa nhà.
Có một vùng tên gọi khắc đậm tim Nơi gốc rễ, cội nguồn nuôi tôi lớn Mẹ bật bông, nhuộm chàm làm cái quần chiếc áo Cha khua chày giã gạo thắp đêm…
Người cha luôn vắng nhà lúc hoàng hôn buông Mẹ dặn đàn con ngủ sớm Giấc mơ ú ớ Mẹ rải nước mắt dầy hiên đêm thâu.
Mò mẫm u mê, Ngày cha mất, mẹ tãi từng hạt hồi ức xưa.
Đếm những đêm bóng cha chìm trong ánh hoàng hôn Ghềnh đá còn sót bao mảnh kỷ niệm? Cha bước đi giữa những người lính vô hình, Giọng đọc điều lệ của cha vang âm bọt sóng.
Đêm của thời bình, Tháng năm đếm tuổi con bằng những đêm đỏ hoe mắt…
Kính gửi các bác, các cô chú, các anh, các chị& các bạn!
Chú Hoa Sơn chưa khoẻ hẳn, vì quá nhớ Thi viện chú cố gắng vào giao lưu, giờ chú lại ốm trở lại. Mong mọi người cứ vào giao lưu THƠ để ngôi nhà THƠ SONG THẤT LỤC BÁT luôn ấm áp tình thơ, tình đời. Mong mọi người thông cảm cho chú của cháu. Khi hồi phục sức khoẻ, chú sẽ lại tiếp tục giao lưu thơ cùng moị người.
Em tìm thấy chiếc lá yểm bùa Trong lồng ngực trái người trai em nhận lời yêu hôm qua Loại lá mọc giữa thung Hình trái tim nhỏ xíu Loại lá tỏa mùi thơm dọc lối mòn, sông suối Loại lá neo hai bàn tay chụm thành lời thương
Lẽ nào anh dùng lá bỏ bùa để yêu em? Khi mọi ngăn trái tim em đã chật ắp bóng hình anh Đâu thể đầy hơn nữa! Gam màu nhớ giăng em yếu đuối Giuwax trời môi, mắt anh… Cẩn thận gói tình yêu trong lần khăn thổ cẩm mới thêu Em một lần hoài nghi ngược ngàn men…