Búp bê sinh năm bẩy nhăm (1975) Con sinh tám sáu (1986) đòi làm chị cơ Chắc vì hay được ầu ơ Búp bê mãi mãi vẫn là trẻ con
Theo cha về tự Sài Gòn Tóc chưa sợi bạc đã sờn áo hoa Kệ cho ai chẳng mặn mà Ngủ ngon con nhé có ta ru rồi VMQ *: Con búp bê nháy mắt lúc đó rất lạ và đẹp. Hiện nay nó vẫn "sống" trong nhà tôi.
Cảm ơn anh Quang Chính đã ghé thăm và có bài thơ chia sẻ ấm áp tình thi hữu. Cảm ơn anh Phạm Ngọc Vĩnh đã giới thiệu qua về quyển "Ghi chép Thơ" của tôi. Những bài thơ viết ở tuổi mười tám đôi mươi còn nhiều bỡ ngỡ và non nớt. Đó chỉ là những kỷ niệm nhỏ trong chiến tranh mà thôi. Cảm ơn anh Ngọc Lân khi anh viết bài thơ "Mèo và cọp", tôi thấy mình có bài 'Mèo và hổ" na ná đã góp vui ngay mà anh không phê bình, giờ nghĩ lại còn thấy hú vía. May qúa bài thơ ấy còn…
TAM QUAN NGÀY GIẢI PHÓNG Tôi đến Tam Quan một buổi chiều Như về đường cũ phố thân yêu Tung bay hai dãy cờ Giải Phóng Đường đẹp hơn, người trẻ lại nhiều
Đêm ấy Tam Quan thức suốt đêm Mở toang hết cửa sáng thêm đèn Vui như Xuân đến giao thừa vậy Guốc rộn đường khuya áo tím chen
Chào nhé cô du kích gác đường Má hồng trong nắng lại hồng hơn Dừa xanh nghiêng bóng che nòng súng Che mát mái đầu thơm ngát hương
PHỤC KÍCH LÚC HOÀNG HÔN Súng ống lăm lăm Những tên lính Mỹ Đi xuyên qua cánh đồng Máy PRC-25 trên vai * Lắc lư ăng ten Mỹ trắng Mỹ đen 5 thằng 10 thằng 20 thằng... Giày đinh dẫm nát bầm ruộng lúa Bóng chúng hằn lên hoàng hôn vàng úa Ngất nghểu Nghênh ngang
Trên đường mòn Một cái bẫy đã giăng Chúng tôi ghé tai sát đất Nghe tiếng bước chân thời gian đi qua lồng ngực Phuc kích... Đợi chờ... Tiếng mìn nổ long trời Là mệnh lệnh phát ra Lựu đạn vung…
XIN CHÀO! Nhà thơ Kevin Bowen kể rằng: * Tiếng Việt Nam đầu tiên ông biết là "đứng lại"! Người ta đã huấn luyện ông trong doanh trại Còn tôi, người chiến sỹ Giải phóng quân Tiếng Mỹ đầu tiên tôi biết là "giơ tay lên"! Quân đội dạy tôi từ những ngày đầu nhập ngũ Những câu ấy, giờ đây chúng ta "không" dùng nữa Khi gặp nhau đều cười nói: Xin chào! Bằng thứ tiếng của nhau VMQ * : Kevin Bowen là nhà thơ Mỹ, trước đây ông từng đi lính sang Việt Nam.
ĐI SĂN Bút như khẩu súng mi ni Lang thang chợt thấy con chi bắn liền Ý thơ như chú sóc hiền Vọt qua rồi biến vào miền mộng mơ May ra được cái lông tơ Có hôm chỉ mảnh hư vô lá rừng Bao lần thoáng bóng chồn hương Bóp cò! Soẹt tý gió thơm... bay rồi! VMQ
Thơ bạn VẠC ĂN ĐÊM (ĐCĐ) có nhiều bài hay, đề tài phong phú, gần gũi với thiên nhiên và luôn ấm áp tình người. Bài "LƯỢM ĐƯỢC DƯỚI BÙN" là một trong những bài như thế. Ở đây ta gặp nhiều câu thơ rất gợi và đẹp: "Tôi học tính nhẫn nại vô cùng của hạt phù sa/ tích cóp mỡ màu triệu triệu năm để làm nên những/ bãi bồi đồng bằng sông Hồng sông Cửu"..."Học cung cách con chim chích tẻo teo vừa chuyền cành nhặt sâu/ vừa nhả ra chuỗi nhạc trong veo lay động giọt sương mai"/ Học cánh cò trắng ung dung sớm…