ĐỒI THUỶ CHUNG!
Ngày chửa lạ bên đồi hoa khó nở
Cái tinh sương như ở cữ đất trời
Dăm đá nhỏ lăn xuống miền lật lở
Hoá sương mù cho cớm nắng em tôi
Ta thinh không trôi về miền heo hút
Một rừng hoa tim tím mở ra mùa
Chân thảng thốt - mấy lần chân bước hụt
Chốn neo người - mưa nắng đã đời chưa?
Thiên nhiên ngất - cơn thác trào tỉnh lại
Cái men say chưa uống - đã dư thừa
Thương yêu thế - ai nỡ đành huỷ hoại
Những ngọt ngào đâu cớ hoá thành chua
Ngày chửa lạ ta gắt mình hồi hộp
Mở…
THÌ CỨ THẾ...
Cứ lặng lẽ như những ngày nguyên khởi
Muốn thì đi cho thoả chí tang bồng
Cỏ vẫn thế suốt đời xanh ngời ngợi
Xanh cả đời người - cõng một trăm năm
Cứ bình thản - ngày qua ngày lại tới
Có chi đâu kiệt máu một dòng sông
Tay nếu vẫy quá sang miền cứu rỗi
Em có còn đi đến tận cùng không?
Cứ ồn ào. Trời đất vốn mênh mông
Có bận chi đâu - cuộc đời bé nhỏ
Khi môi vấp vào mình - đôi chút nhớ
Bình yên nào cũng phập phồng đau
Cứ qua nhau, qua nhau
Mỗi chia ly lại nhóm một…
NINH BÌNH QUÊ MẸ
Dục Thuý Sơn đến bất ngờ
Cho tôi mơ mộng đôi bờ sông Vân
Sàng xê lọt sống dương trần
Câu ca ở giữa thanh tân. Một thời
Sông đằm còn duỗi buồm khơi
Núi hai bên núi mà đời thẳm sâu
Kỳ Lân đứng giữa hảo cầu
Một thân quân tử. Một câu nặng tình
Chuông chùa âm nối chiều linh
Xa trong ký tự thành hình Mỹ Nhân
Ngọc trong giữa chốn bụi trần
Phí thanh xuân. Lại thanh xuân ngàn đời
Xin dâng nhau một đôi lời
Bờ lau sương trắng còn lơi mặt người
Tiếc làm chi một nụ cười
Bên…
VỀ!
Về trả lại tuổi tên cho nhớ
Khua trăm chiều bỡ ngỡ bước chân vui
Thì thôi nhé - đừng nhìn ta như quở
Mắt đăm chiêu khoe những nét ngủ vùi
Về trả lại tình yêu cho đẹp
Cái hoan ca phải khép bớt cửa lòng
Đâu vướng bận nụ hồn nhiên vừa khép
Sao giãy mình rữa một mớ bòng bong
Về! Thiên hạ mỗi người thêm một vẻ
Giữa chốn đông ta níu gió một mình
Ta như cánh diều đón từng chiều mới mẻ
Mà không lường thêm một hướng yêu khinh
Về! Khất lại lối đăng trình
Mở ngăn kéo bỏ vào dăm dấu…
KHI NÀO TĨNH TẠI THÌ ĐI...
Khi nào tĩnh tại thì đi
Bao nhiêu sương gió tiếc gì bước chân
Đẩy dần nhau tới phân vân
Đưa nhau tới cột mốc sân si. Lòng
Nỗi hờn nuốt ngược vào trong
Một cơn gió lạ nạ dòng cùng mây
Ngất ngây từ cái ngất ngây
Sánh nhau từ cái đã đầy lại nghiêng
Bụt chùa nhà ấy không thiêng
Đi xa lại thấy cái thiêng chùa nhà
Ngóng từ ngẩn ấy đường xa
Một con chim Nhạn đã sà vào. Đau
Dập dồn những bước chân mau
Đường trơn cuối nẻo hoang màu còn trơn
Nhẩm gì ra nỗi…
NHỮNG GÌ...?
Những gì mà mình không có
Phải nương theo ánh mặt trời
Sẽ từ - mặt mày nhăn nhó
Mới ra một ngày thảnh thơi
Những gì mà mình không muốn
Phủi đi cho nhẹ áo đời
Bụi trần. Làm sao hết được?
Có chăng ít - nhiều mà thôi!
Những gì mà mình chiêm nghiệm
Như giọt sương đã tan rồi
Hãy tập cho mình miễn nhiễm
Vạn ngày - đều ngày tinh khôi
Những gì mình khao khát có
Thường xa như ánh sao trời
Vạn đời trần gian khốn khó
Sao băng xuống một đầy vơi
Những gì - lọc ra từ máu
Là…
KHỞI SỰ
Khởi sự một ngày không có nắng
Ngồi tiếc thầm mấy đốt ngón tay
Cứ tưởng đẹp đời hoa cúc trắng
Nào ngờ nhựa dính những thương vay
Khởi sự một ngày không có mưa
Đền đài đã ghánh đủ hay chưa?
Bên hông thoi thóp vài năm tháng
Mà ướt lòng ta - mấy khạo khờ
Khởi sự ngày không mưa không nắng
Ra ngoài trời ngồi trách bóng râm
Cứ bình yên thế thời chán lắm
Đời cần xen những lúc thăng trầm
Khởi sự - ta đi vòng - lối vắng
Nghe âm thanh cuộc sống phía không mình
Nơi này rừng…
ĐI CHỢ VIỀNG
Về đâu đi đó. Đó Viềng ơi?
Chọn cái may. Mua. Khéo lại trời
Phiên chợ hơi người. Năm có một
Đủ mùi nhân nghĩa. Đủ mùi vôi
Mua rao những thứ - không phải thứ
Biết bán đi gì - cho đỡ xui
Năm qua - năm tới - năm lại nhứ
Chắc bớt dùm ta - chút ngậm ngùi
Bên chật, bên thừa, bên đỏng đảnh
Xuân thưa, xuân thiếu . Một nụ trôi
Phiên chợ giầu nghèo - ai biết đến
Có đủ lòng mua - cái đổi đời?
Thôi thì Viềng ạ! Em cứ bán
Rẻo gánh trần gian. Đã định rồi!
Tan phiên theo thắt…