Phía bên này, giờ hẳn đã cuối thu Chạm tay vào thời gian, có những ngày chợt buốt Có nỗi nhớ nào để quên cạnh tiếng thở dài não ruột Thời gian có làm bên ấy Trưởng thành hơn?
Thời gian đã làm bên ấy trưởng thành hơn Đã biết chắt lọc giữa nhân gian điều dối lừa, đen bạc Đã biết gọi thành tên khi mùa về chao chát Câu thơ đã bình yên hơn, dẫu không ở bên người!
Thời gian đã làm cho phố mĩm cười Bởi phố hiểu đến muôn năm, người vẫn cần phố lắm Cần những tiếng thì…
Viên kẹo ngọt giúp tìm ra đứa trẻ. Viên thuốc đắng giúp tìm ra một người trưởng thành
THUỐC ĐẮNG!
Em không đúng rồi Cậu bé ngày xưa ơi Thế giới không phẳng đâu Và Đông tây không thế mà lẫn lộn Mọi thứ được sắp đặt đến nơi đến chốn Em không tin Cũng phải chấp nhận điều này
Tình yêu muôn đời Bản chất chẳng đổi thay Con người dẫu mất đi Nhưng tình yêu vĩnh hằng tồn tại Em hoang mang, xót xa và sợ hãi Bởi chưa bao giờ Em đã thật lòng yêu!
Em có bao giờ về lại dòng sông Để kể cho tôi nghe hành trình năm tháng Ở đó có một ngày giấc mơ vỡ rạn Cỏ may buồn khóc nấc một chiều xa…
Bài hát hôm nào tôi đã ngân nga Để mọi người nghĩ tôi thương- trong những ngày em vắng… Thế giới bây giờ là mặt phẳng nghiêng và lặng Tôi cứ thế mà soi, chẳng tìm thấy được gì…
Câu thơ viết nữa chừng bởi tôi đấy- tình si Một nữa khi em đi, thơ cũng đành bỏ dở Trái tim mỗi ngày vẫn duy trì nhịp thở Tôi mỗi…
Có một ngày đường phố chỉ một chiều Em không phải ngược đường để yêu anh như thuở trước Gió sẽ không quất vào mặt người những lằn roi đau buốt Mà khe khẽ thì thầm những bản tình ca!
Có một ngày Ngày ấy sẽ không xa Em không ngược phố giờ tan tầm Che mình râm bóng nắng Không ngược trái tim tự bao giờ chai lặng Kể cho anh nghe điều thì thầm những ước mơ xanh!
Em sẽ không như cô bé năm nào đã ngược nắng yêu anh Mà sẽ nói cùng anh rất nhiều khi phố chỉ một chiều Mùa…
Những ngày này vẫn có mây bay Vẫn thi thoảng buổi trưa oi nồng vắng gió Những ngày này, khu vườn xưa bỏ ngõ Cỏ mọc thành vườn hoang, nhạt thếch tiếng cười!
Những ngày này, nghiền ngẫm sự đời Chợt thấy dửng dưng với mưa mùa, nắng lạ Ừ thì mùa thu lá vàng rơi vội vã Để mùa đông sang sẽ ngủ giấc dài!
Một giấc ngủ dài, điều gì sẽ đổi thay Có thể tìm lại không, những điều đã mất Trái đất này, người đông nên chật Hờ hững bước qua, ai nhớ để tìm?
Em tin rằng năm tháng cũng biết yêu Khi mùa thu gọi chim về xây tổ Khi hàng cây lặng nép mình bên phố Đón những giọt mưa !
Em tin người qua khúc hát ban trưa Qua tiếng võng đưa đuổi mùa hè ra cửa Qua những lỗi lầm, tin người là một nữa Để trái tim mình biết đập những yêu thương!
Bầu trời trong xanh Mặt nước soi gương Mắt người yêu trong xanh khi chiều xuống phố Những hạt mưa long lanh bám vào ô cửa sổ Kể cho một người chuyện những ngày…
Rồi sẽ như anh mong... Em cũng sẽ lấy chồng... Và chúng ta sẽ trở thành người cũ? Cuộc sống xoay vần, khiến cho mình lam lũ Nhưng có những điều không thể cũ đâu Anh!
Có những điều không thể nói cùng anh Cũng như anh, không cùng em chia sẻ Những chông chênh của một thời tuổi trẻ Đành lặng im trước giới hạn đời mình
Để bây giờ, lại tiếc cái lặng thinh Khi đã hiểu ra Không phải điều gì cũng chia làm hai nữa Những vết thương tưởng đã lành Nhưng giở lại vẫn đau như…