bước hờ hững bước qua rất vội phố chợ đông người ta lạc giữa thinh không chẳng biết về đâu vẫn mãi miết đi tìm một nơi chốn chắc có điều để nhớ một nơi chốn chắc có điều rạng rỡ ánh mắt!? nụ cười!? có lẽ ..một vòng tay!? và sẽ say, ta trên đoạn đường ngày môi đỏ lựng men người thơm thảo thế dễ là tình thôi lạc những đơn côi ...
1. phố không rét ngày đông gió bấc chẳng ở cùng tháng ba đến vẫn nửa trời nắng rực tháng ba đến nhớ ngập ngừng buốt ngực điệp rũ hoa vàng sắp nữa một mùa mưa ...
2. cây gạo tháng ba đỏ ngại ngần ..nắng lả một mùa xưa nữa sắp ngang qua chả biết còn gì cho nuối tiếc cái màu mong mảnh nhớ phôi pha
cuộc đời chán quá, không về được mắt nhắm dài ngắm cõi mộng rơi cuộc đời vui quá, không buồn được ra phố tìm hối hả cuộc chơi cuộc đời ngắn quá hay dài thật? hỏi thế bâng quơ ..chết nửa đời
tôi đi khắp ngõ phố phường tìm người để hỏi tình thương mua về loanh quanh phố xá bộn bề chân hầu đã mỏi chẳng hề thấy đâu
người 1: "bán hết từ lâu!" người 2: "để đó đặng câu khách giàu!" người 3: "chẳng có mà rao." người ..và người nữa vẫn trao chẳng gì người im chẳng nói - lầm lì người qua vội quá chẳng ghì níu chi người đi ..lạ lẫm ..người đi tôi-người nào có chút gì thân quen ...
ừh thì, tôi dại một phen len vào phố lạ tìm tình-yêu-thương tìm…