BỘN BỀ NIỀM VUI
Cánh buồm gọi gió thuyền xuôi
Hàng cây tìm chốn đất đồi mà lên
Dòng sông gọi nước trăm miền
Góp phù sa để giàu thêm đất lành.
SỨC SỐNG
Người biết bơi bị nhận chìm vẫn nổi
Vật phát sáng ném vào đêm thành sao
Thấp như cỏ đội chân người vươn tới
Con ốc gánh nhà mình lên đỉnh núi cao.
BÀN CHÂN
Hối hả thời đi qua gió
Chớm lạnh một vùng sau lưng
Vết dạn tháng ngày đi bộ
Bàn chân còn buốt sỏi rừng.
Xa quê nửa đời trận mạc
Trở về gặp tuổi thơ xanh
Bồi hồi bàn chân rỗ gót
Vừa đi vừa nhặt bước mình.
V.A
GIỌNG TRẦM
Khúc tình ca người hát sáng mai này
Cho tôi góp một giọng trầm sâu lắng
Như sông nước chảy dọc bờ năm tháng
Mỗi thuỷ triều đọng một ngấn phù sa
Như cánh đồng đất vẫn đất ông cha
Mỗi mùa đến lại giàu thêm hạt lúa
Khi đêm hết nghe trời không trở gió
Biết mai rồi ấm áp những miền quê
Bến sông xưa tấp nập chuyến đò về
Nghe rộn rã như nong tằm hón kén
Tiếng cá quẫy thơm lành hương gió biển
Sắc buồm chiều náo nức một vùng khơi
Trước hiên nhà ríu rít tiếng chim vui
Hoa đào…
TỰ KHÚC
Hát với lòng ta chặng cuối đời
Nghe từ sâu thẳm phía xa xôi
Cánh cò không mỏi sau chiều nắng
Một khúc sông quê mấy lở bồi
Hát khúc ngày qua với bạn bè
Chiến hào ôm súng ngắm sao khuya
Phố phường năm tháng xa mờ núi
Trăng tự rừng xưa gửi sáng về
Hát khúc hôm nay chạnh nỗi niềm
Nghe buồn theo gió lướt qua đêm
Vườn khuya tiếng lá rơi bờ vắng
Chợt hé ban mai nắng dọi thềm.
THAO THỨC
Ma quỷ, thần tiên
Thiêng liêng, bùn đất
Tối sáng khuôn mặt
Đời thường lạ quen
Mảnh đời chiếc lá mong manh
Hoa dại vật vờ lơ đãng
Le lói đường khuya nẻo vắng
Trọn ngày thao thức cùng đêm
Chùm xanh trong nắng chiều êm
Ngọt quả bậm cây
Mát lành hương đất
Thơm hạt mùa màng
Bớt cơn yến tiệc
Hồn nhiên chiều
Trẻ hát ngược dòng kênh.
MỘT THOÁNG NGÀY XƯA
Ngày vui nắng lạ khắp miền
Cuối chiều về lại một triền sông quê
Tuổi thơ tìm dọc bờ đê
Theo trâu vạt áo đầm đìa cỏ may
Ban mai nắng mỏng sương dày
Mất nhau một chuyến đò đầy lỡ qua
Bến quê mấy khóm lau già
Vài cành trúc lẻ la đà gió đưa
Bồi hồi một thoáng ngày xưa
Mai sau lẫn với bây giờ buồn vui.
NQ.SHSQ75...
MẦM XUÂN
Tiễn đưa giọt nắng cuối chiều
Mùa thu rụng biết bao nhiêu lá vàng
Giấc đêm hoa cỏ nhẹ nhàng
Mầm xuân đã tách vỏ sang lối ngày.
-------------------------
TRƯỚC BÀN THỜ
Cây hương cháy cuốn cong vòng ba phía
Cháu con mừng nhận phúc lộc người xưa
Có ai nghĩ điều trang nghiêm hơn thế
Dấu hỏi thiêng trong mỗi nén hương thờ.
ĐƯỜNG TƠ
Chiều nghe trở gió động rèm
Con tằm biết chín ánh lên tơ vàng
Kén dày từng sợi dọc ngang
Cho tay ai sớm nhịp nhàng đưa thoi
Vuông tơ gửi lại cho đời
Con tằm muốn nói một lời thuỷ chung
Cảm ơn dâu biếc người trồng
Con tằm trút đến tận cùng đường tơ.
KHÓI BẾP
Mẹ luộc khoai bằng bếp lửa củi rều
Củi chưa khô ngọn lửa nghèo cũng ướt
Vung nồi đất xoay mấy lần không khít
Khói tạt về phía mẹ mắt con cay.
HẠT CHIỀU
Ban mai khép mở đời mình
Tiễn nhau mấy bận chiến…
CHIỀU
Dòng sông nhặt chiếc thuyền trôi
Chiều gom nhặt ráng trời, soi cánh buồm
Lá vàng nhặt nắng hoàng hôn
Vườn khuya nhặt ánh trăng suông sau rằm
Tôi về đếm những bước chân
Nhặt gì đây, cuối tháng năm đời mình.
V.A
SÔNG QUÊ MẸ
Chiều quê sông nước hiền từ
Em gái bên sông giặt tóc
Thoảng làn hương bưởi, hương chanh.
Em về hái lá dâu xanh
Rộn rã nong tằm lên rỗi
Sông Lam thuyền xuôi Cửa Hội
Thuyền đầy ắp tiếng, thuyền trăng
Thuyền về bến Rạng, bến Giăng
Thuyền ngược bến Sen,…