Ờ há, tận thế thì ngũm củ tỏi hết rồi lấy gì mờ so sánh nà chời, từ đó ta suy ra: tình ta ngày tận thế quả là chiện tầm phào ..amen! nhưng hỏng sao, vì nếu có tận thế chắc hẳn nhủi sẻ tình nguyện xuống địa ngục vì ít ra nhủi còn gặp lại ..bạn bè, chứ lên thiên đàng có chi dzui, cả ngày nhìn tiên bay qua bay lại chán như con gián há. hởi ơi thêm một lần nửa nhủi thừa ..pà 8 mờ thiếu thông minh nà chời
Dấu tình
phải chăng tình yêu là dấu hỏi ? mỉn cười bé bảo: dấu chấm than ! ai bảo vấn vương…
khi không ai mượn ấy cười để yên đây học chớ lười ấy ơi khi không cái gọi : bé ơi người ta đả lớn từ thời nào kia khi không mẩu bánh cùng chia bài thi cùng chép, lối về cùng theo khi không ấy gọi : bồ tèo ngượng ghê đi nhé bạn bè cười cho khi không đây, đó cùng lo mai nầy hạ tới buồn xo lối về khi không đây thả tóc thề nghe lòng rộn rả mộng về có nhau khi không mơ ước mai sau như mây với gió, như cau cùng trầu khi không, bé chẳng nói đâu lời anh gió thoảng qua hồn tương…
bé như mây trắng trên cao hồn anh gió thoảng mây vào ghé chơi bé như tơ ở trên trời anh mang thơ dệt thành lời tương giao bé như hàm tiếu ngọt ngào anh mang âm hưởng đi vào giấc mơ bé như phượng tím ngây thơ anh mơ xuân tái trên bờ mi cong bé như thơ ý thành giòng anh là ngữ điệu giữa dòng thơ say bé như nổi nhớ chiều nay cho anh ngơ ngẫn trên tay nổi buồn bé như suối một đời tuôn anh là gềnh thác chờ nguồn chảy qua bé như một giải ngân hà mãi mê anh đợi sao sa vào hồn bé…