... THÁNG MƯỜI. Tháng mười hết Một thoáng buồn xa xôi Ngõ thu mùa năm ấy Gửi lại trăng cho đồi Cây tre chùng đầu ngõ Hoang dại bờ mùng tơi. Bến nghèo chiều khói tím Trăng có còn nghiêng soi? Rồi mùa thu vẫn trôi Bao nhiêu điều đã mất Bao nhiêu điều sinh sôi. Chỉ vầng trăng năm ấy Nguyên vẹn trong hồn tôi. 2010
CHIỀU THU Biền biệt chiều thu không gặp lại Vô tình cánh nhạn vẫn bay qua Liệu có còn không chiều năm ấy Hay là hoang dại một mình ta. Đêm ấy không trăng mà lạnh lẽo Nằm nghe lá rụng nhột đầu hè Mở cửa vô tình cơn gió lạ Ta biết mùa thu đã bỏ ta. Biết thế mà sao vẫn dại khờ Cứ mong cứ ngóng cứ ngu ngơ Mỗi năm lại đợi mùa lá rụng Để được heo may gõ cửa nhờ.
Về với VĨNH YÊN Vinh Yên ngày ấy thanh bình Ai đi Tam Đảo cho mình gửi thơ Sông Cà Lồ nước lững lờ Như người thương nhớ ngẩn ngơ đi tìm Đồi bên tím cánh hoa sim Cho đàn ong bướm lạc bên cánh rừng Phố dài bàng lửa rưng rưng Quà chưa mua tặng ngập ngừng chợ phiên Hứa rồi sao dám nói quên Cái lược không bén cái kim thì dày Quà nghèo mua cái gì đây? Ngẩn ngơ giữa phố cái ngày mới quen Bây giờ trở lại Vĩnh Yên Phố đông đường rộng,lạ miền trung du Nhặt lên chiếc lá mùa thu Ta còn nghe gió…
Vĩnh Yên Ta về đây Vĩnh yên ơi! Khi Mỹ ném bom Việt Trì Đánh phá Thái Nguyên Vĩnh Yên vẫn thanh bình Mùa thu về Ửng trong màu lá bàng dọc phố Vĩnh Yên thơ Như vầng trăng còn bỏ dở một góc chưa đầy Tuổi học trò ai chẳng lắm mê say Đi trong bão mà ngẩn ngơ quên bão Ta đắm đuối giữa một miền thơm thảo. Lá bàng ơi giữ lửa lúc đông về Rồi một ngày ta quay trở lại Vĩnh Yên giờ rộn rã khác xưa Phố xá rông rênh ta thành kẻ lạ Cầm lên chiếc lá Ta gọi VĨNH YÊN ơi! 2014
SÔNG NHUỆ Bao nhiêu bài thơ Bao nhiêu áng văn Sông Nhuệ vẫn dáng hình như thế Vẫn như chiếc khăn xanh Vận bên mình thiếu nữ Làng tôi Kót két vó bè Cong như làn mi vẽ lên trời Chỗ này chỗ này luống cải bờ khoai Chiều uể oải ngắm cánh buồm bụm gió Phiên chợ Mỗ sót cơn lốc nhỏ Chợ tàn thuyền lửng lơ trôi Cây gạo bến đò lại đứng đơn côi Sông Nhuệ ơi! Ngày xưa như vẫn còn nguyên vẹn
CHIA TAY Một cuộc đời có bao lần chia tay có bấy nhiêu cảm xúc! Chia tay mùa phượng hồng Tiếng ve kêu thổn thức, Áo trắng hồn trinh Chân trời như cánh cung thách thức Giữ lại cho mình một vài dấu mực Mảnh mai thôi Mà không nhạt bao giờ. Chia tay đời công chức Mai đi rồi Biên giới gọi trên kia Một ly rượu một vại bia Chùm chả nướng không vị mùi gì hết Cái để lại dù bàn tay đã xiết Đất lở rồi con sông vội quay đi Mũi tên tìm đích mới. Thuyền ơi tím tái một cánh buồm. Có một cuộc…
.CHỊ ( Kính viếng hương hồn chị) Đành rằng bến ở thuyền đi Ngàn năm chuyện ấy có gì lạ đâu Tám nhăm tuổi tóc trắng đầu Thuyền đời chị chở bể dâu đã đầy Bây giờ thuyền ở chân mây Có còn sóng sánh những ngày xưa không? Gánh ve chai chở tuổi hồng Bán mưa mua nắng ,chiều chồng nuôi con Phố Kim Mã đường Hùng Vương Bước chân thì ngắn con đường thì xa Phố phường là của người ta Một đời trọ chị vẫn là chân quê Nhớ thương chẳng có lối về Biết đâu bậc cửa nơi quê cũng mòn. …
NGUYÊN LÀNH Anh có thể lau cái hôn trên má em Nhưng không thể lau cái hôn trên má người ấy Anh là vậy. Lúc tỉnh lúc mê Thích dòng sông run sóng bốn bề Thích cửa mở cho nhiều gió tạt Em có thể làm tia nắng rát Khúc xạ qua tầng lá xanh Nhưng khi rơi vào bàn tay anh Em vẫn tròn như đồng xu bạc Em có thể là dòng nước mát Sẻ chia ban phát nhưng nguyên vẹn phần anh Mây cao thì xanh mây gần thì trắng Con chim buộc cánh không thể còn bay Trong lòng anh tầng mỏng tầng dầy Tầng nào cũng có…