...HOA MẶT TRỜI Qua cầu này- buổi sáng Gặp hoa mặt trời Đi qua Hồn nhiên nói,hồn nhiên cười. Không gian mở ra Thời gian chững lại. Tất cả mọi người vội vã Chỉ riêng ta vũ trụ chợt dừng quay. Dửng dưng đến Dửng dưng qua Đêm học bài Ánh đèn thành hoa trong mắt Cây bút rời khỏi tay... Ta mộng du qua cầu buổi sáng Chợt gọi tên hoa mặt trời bằng cái tên tự đặt Dửng dưng ơi!Dửng dưng ơi! (kỷ niệm ngày xưa)-2017
DẤU VẾT Chỉ là viên sỏi ném xuống mặt sông Có vòng sóng lan tới bờ Có tiếng động lặng ở đáy sâu Dòng nước chảy vẫn chỗ trong chỗ đục Cỏ trên bờ vẫn một màu xanh lục Mây vẫn thờ ơ Như nghìn năm vẫn thế Đừng làm con chim kêu thất thanh Chỉ là cánh cung của bờ tre gù gió Mẹ vẫn ra đồng ,sau trận lũ tháng năm Cha vẫn lầm lỳ cầm câu dưới trăng Con ếch ăn đêm bì bõm Cuộc sống đừng đòi gì hơn Một ngày nào đó,ta quay đầu lại Còn dấu một vết chân Thì đó là ân huệ của cuộc đời. Hà nội tháng…
Tôi và giấc mơ Tôi ngồi nhặt những cỏ may Bên sông gió đã thổi đầy giấc thu. Cỏ may bám tự bao giờ Cái rưng rức đỏ,cái lờ mờ xanh Cái nào em cái nào anh Một thời xuân sắc ta dành cho nhau Vui nhiều và cũng lắm đau Ai đi đo hết nông sâu dại khờ. Tôi ngồi đong những giấc mơ Mùa đi gom lá hững hờ qua vai Tôi ngồi đo những đường dài Gặp bông hoa phượng đã ngoài tháng năm Lứa dâu đã tuổi làm tằm Gió giong mây trắng trăm năm kiếp người Tôi ngồi nhặt hạt thóc rơi Tiếc cho mùa vụ trắng trời…
Kỷ niệm học trò Tuổi học trò đã bỏ lại sau lưng Sao nỗi nhớ cứ trở về dai dẳng Mùa hè trung du nắng nghiêng sườn dốc Nhớ chi sắc xanh da trời Thấp thoáng qua hàng dâm bụt Khăn hồng chưa rét ai phơi. Em có phải của tôi Mà đầy vơi nỗi nhớ Tại cái miệng em cười Tại cái mắt em đưa Đủ để giọt sương tan vào với nắng Tại anh? Tại em? Tại cái ngõ dài sao không lối tránh Mà vừng trăng lại quá mênh mông. Tuổi học trò đã bỏ lại sau lưng Cuốn sổ nhỏ ép khô màu hoa tím Ngày trở về tìm em nơi…
LỜI HỨA Đêm đêm Kéo lời hứa làm chăn Anh mơ giấc mơ huyền diệu Hướng tới chân trời có đám mây ngũ sắc Ngày ngày Rừng sâu núi cao Lời hứa làm cầu. Sốt rét trên đường mòn Giữa cánh rừng xơ xác. Lời hứa nảy mầm Màu xanh ngăn ngắt. Rồi một ngày mưa tạnh gió hoà Ở chân trời xưa,xuất hiện cầu vồng đứt đoạn Anh bước hụt Rơi theo phương thẳng đứng Không chết trong chiến tranh Nhưng mất hồn bởi lời xưa,đứt đoạn.
TỰA NHAU. Những khóm lúa tựa vào nhau qua mùa nước lũ Tự làm khô mình trong cái nắng nhỏ nhoi Những nếp nhà tựa vào hàng rào trống trải Trên đó có những bông li ti màu tím ngái Cái bếp tựa vào cây rơm Qua mùa đông hoang hoải Cho chiều khói bếp luyênh loang Cái chum sành tựa vào cây cau Uống nước trời những ngày mưa gió. Cái cầu ao tựa vào câu ca dao Cho em rửa mặt Để người đi một nhớ một thương Nỗi khổ tựa vào nhau Cho giọt nước mắt lăn dài lan toả Mẹ tựa vào con Tấm ảnh trên tường Bao…
Bài thơ hay quá,đậm chất nhân văn.Hai câu mà tôi tâm đắc: "Thuốc cháy môi điếu này châm điếu khác Cốc rượu buồn em rót cũng em nâng" Câu thứ hai đúng là thơ thứ thiệt.Chúc anh Vạc ăn đêm,mạnh giỏi,viết nhiều thơ hay.
.. HẠNH PHÚC. Đừng nói bốn mươi năm là thời gian xa lắc xa lơ Hứng bàn tay giọt nắng không còn ấm nóng Màu dâm bụt đã bợt cùng thời gian Những chữ nghĩa một thời chỉ còn tìm bên bà mua giấy vụn. Ký ức trong anh không tuân theo quy luật của mùa Cái lá xanh vẫn réo trong hồn ngổn ngang thương tổn. Vệt xéo sao băng Qua hàng rào vẫn còn rùng mình như thời chữ nghĩa. Trái tim già vẫn run khi gió đổi mùa qua ngõ. Em một mùa-không bao giờ đổi thay Anh ngôi sao chỉ mọc về phương bắc Đừng…
TƯƠNG TƯ Biết là em chẳng yêu tôi Mà sao từng ấy năm trời không quên Đường về dốc cũ còn nguyên Mùa trăng vẫn thể tròn trên mặt sàng Em như ngọn gió đồi hoang Anh như cây cọ xoè bàn tay che Nắng không làm nổi mùa hè Tương tư tôi lại gửi về cho tôi Còn nguyên cái miệng em cười Bỏ bùa đôi mắt để tôi tìm về