Trang trong tổng số 17 trang (170 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [7] [8] [9] [10] [11] [12] [13] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Yêu thơ, yêu cả văn xuôi / Như yêu biển rộng, yêu trời bao la...

Xưa xửa xừa xưa, người Thảo Nguyên nhắc nhở nhau qua nhiều thế hệ:

đừng khom lưng khi đi bên cạnh người gù

Trong đời, ai cũng mong hoàn hảo. Đời không như mơ. Lòng người mang nặng nhiều mơ ước.

Nên có người tàn tật, có trẻ em chất độc màu da cam, có người xấu xí, đần độn. Các bậc sinh thành không muốn, bản thân người đó cũng không muốn, cao xanh ác nghiệt
Hãy nhìn họ cảm thông thay vì giễu cợt và có hành vi, lời nói độc địa
Đan Đan đã cãi lộn
đã điên tiết
thậm chí đập bàn

Đan…
Ảnh đại diện

Lý lẽ của trái tim

Mẹ ơi!

Mẹ kính yêu! Người dạy biết bao điều
Lòng nhân ái, đức hy sinh...thầm lặng
Giọt nước mắt bàn tay con chực chặn
Bỗng tuôn tràn trên gò má long lanh.

Con nhớ ngôi nhà với khu vườn màu xanh
Như vẫn thấy dáng mẹ ngồi đan áo
Dịu dàng nhìn con và người như thầm bảo:
-Cánh chim hiền, mẹ tin tưởng vào con

Con ghét mùa đông, ghét gió sương rơi
Trên cao nguyên bốn mùa trời buốt giá
Ghét mùa hè, ánh mặt trời ồn ã
Làm mẹ mệt nhiều, cha lo lắng chẳng nguôi.

Giọt nước mắt vẫn muôn đời…
Ảnh đại diện

Thảo nguyên ở trọ trần gian

Mẹ ơi!

Mẹ kính yêu! Người dạy biết bao điều
Lòng nhân ái, đức hy sinh...thầm lặng
Giọt nước mắt bàn tay con chực chặn
Bỗng tuôn tràn trên gò má long lanh.

Con nhớ ngôi nhà với khu vườn màu xanh
Như vẫn thấy dáng mẹ ngồi đan áo
Dịu dàng nhìn con và người như thầm bảo:
-Cánh chim hiền, mẹ tin tưởng vào con

Con ghét mùa đông, ghét gió sương rơi
Trên cao nguyên bốn mùa trời buốt giá
Ghét mùa hè, ánh mặt trời ồn ã
Làm mẹ mệt nhiều, cha lo lắng chẳng nguôi.

Giọt nước mắt vẫn muôn đời…
Ảnh đại diện

Tình thơ- tình người và tình đời

Con đường không cao nguyên.

Tôi đi qua không gian màu xanh
Đuổi bắt chiếc bóng mình trong mặt trời mùa đông bỏng rát
Cỏ cao nguyên hớp gió mùa chao chát
Lãnh cảm cánh đồng hoang.

Tôi thả rong giấc mơ đến hoang đảo bơ vơ
Qườ tay chạm miền cay đắng
Bốn bề bão nổi
Chốn bình yên không muốn cập bờ.

Cắn chặt môi, bật máu nửa phiến thơ
Hoang vắng ngày trôi trượt
Tôi một mình giữa cỏ lau
vươn dài đôi cánh tay
và hát
lượn mình theo vũ điệu mưa.

Vũ điệu gọi mưa về rười rượi bến cao nguyên
Cỏ…
Ảnh đại diện

Thảo nguyên ở trọ trần gian

Con đường không cao nguyên.

Tôi đi qua không gian màu xanh
Đuổi bắt chiếc bóng mình trong mặt trời mùa đông bỏng rát
Cỏ cao nguyên hớp gió mùa chao chát
Lãnh cảm cánh đồng hoang.

Tôi thả rong giấc mơ đến hoang đảo bơ vơ
Qườ tay chạm miền cay đắng
Bốn bề bão nổi
Chốn bình yên không muốn cập bờ.

Cắn chặt môi, bật máu nửa phiến thơ
Hoang vắng ngày trôi trượt
Tôi một mình giữa cỏ lau
vươn dài đôi cánh tay
và hát
lượn mình theo vũ điệu mưa.

Vũ điệu gọi mưa về rười rượi bến cao nguyên
Cỏ…
Ảnh đại diện

Hàng xóm

Hành trình mộng du.

Tôi ôm bọc nỗi đau
Đi về hướng mặt trời
Thấy mình lưng còng lạc đà, khô cằn xương rồng, lầm lũi bước rùa đá
...đi tìm bóng tôi trong lời ca núi hát hôm qua.

Bước thênh thênh trên con đường cầu vồng
Mỗi vệt màu nhuộm ánh nhìn hấp hối
Cuối chân trời là suối
Soi đáy dòng
sỏi nhạo cười khanh khách
Giận mình lạc nẻo trăm năm.

Rơi xuống bến mộng du
Hành trình lặng câm kết thúc
Vương vệt mờ mi mắt
Tôi vuốt xuôi, giọt giọt vỡ trần ai.
Ảnh đại diện

Tình thơ- tình người và tình đời

Đan Hạ đã viết:
goldsnow142 đã viết:

Tôi đang trọ chốn mộng mơ
Lánh xa cõi thực hững hờ trần gian
Sống cùng giông bão mưa ngàn
Xót xa nhân thế nát tan cuộc tình ...

Đi tìm vào chốn tâm linh
Hay là tìm lại chính mình kiếp xưa
Cuộc đời những chuyến đò đưa
Âm thầm bến cũ sớm…
Ảnh đại diện

Yêu thơ, yêu cả văn xuôi / Như yêu biển rộng, yêu trời bao la...

Cho tôi một vé đi tuổi thơ.
Để tôi nhớ nơi sinh ra mình, thảo nguyên oằn vệt cỏ. Để tôi không quên ánh mắt đau đáu của mẹ mỗi chuyến tôi rời xa thảo nguyên. Phi ngựa vượt qua những sườn đồi, những lưng núi. Để tôi quên nơi này cỏ đã lại xanh rờn, đã lại nâu xám. Bốn mùa nơi tôi đến không có gì khác nhau. Bốn mùa thảo nguyên tôi, cây bao mùa thay lá. Giấc mơ nào của tôi cũng ám ảnh những cuộn sương mù trắng, dâng cao, dâng cao, phút chốc dày đặc cả khoảng không, rồi chẳng còn nhìn thấy bất kỳ đường…
Ảnh đại diện

Góc thảo nguyên trong tôi

Măng núi

Măng củ ngon phải là loại dày cùi, nhỏ mà săn chắc, cầm lên thấy nặng trịch. Búp măng tròn trĩnh như 2 bàn tay mũm mĩm chụm vào nhau.

Sau những cơn mưa hè, các mẹ, các chị thường đeo lu cở vào rừng đào măng. Lẩn khuất dưới thân tre, trúc thẳng đứng là những mầm tre mập mạp mới bật nhú khỏi mặt đất. Từ những đọt măng non ấy với sự khéo léo có thể chế biến thành nhiều món ăn đậm đà hương vị vùng cao.

Măng củ non được bóc bớt lớp vỏ ngoài, lộ ra lớp măng trắng ngần bên trong. Sau…
Ảnh đại diện

Yêu thơ, yêu cả văn xuôi / Như yêu biển rộng, yêu trời bao la...

Măng núi

Măng củ ngon phải là loại dày cùi, nhỏ mà săn chắc, cầm lên thấy nặng trịch. Búp măng tròn trĩnh như 2 bàn tay mũm mĩm chụm vào nhau.

Sau những cơn mưa hè, các mẹ, các chị thường đeo lu cở vào rừng đào măng. Lẩn khuất dưới thân tre, trúc thẳng đứng là những mầm tre mập mạp mới bật nhú khỏi mặt đất. Từ những đọt măng non ấy với sự khéo léo có thể chế biến thành nhiều món ăn đậm đà hương vị vùng cao.

Măng củ non được bóc bớt lớp vỏ ngoài, lộ ra lớp măng trắng ngần bên trong. Sau…

Trang trong tổng số 17 trang (170 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [7] [8] [9] [10] [11] [12] [13] ... ›Trang sau »Trang cuối




Tìm bài viết:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tìm trong:

Tên chủ đề:

Nội dung:

Người gửi:

Diễn đàn:

Gửi sau ngày (ngày/tháng/năm):

Gửi trước ngày (ngày/tháng/năm):