Điềm Lành
Hoa đào gặp chút gió đông
Nở bung cánh đón ánh hồng ban mai
Em tôi buông mái tóc dài
Chân tiên nhẹ bước gót hài xinh xinh
Đêm về trắng sáng vườn tình
Đào xinh thêm có em mình xinh hơn
Vườn xuân xin chớ dỗi hờn
Mong em dừng bước nguồn cơn tỏ bày
Công em vất vả đêm ngày
Cho anh mua hết vườn này được không
Cả cô chủ nhỏ má hồng
Thành loan thành phụng vợ chồng có đôi
Trầu cau say bởi có vôi
Đào kia thêm thắm bởi tôi cùng nàng
Ngày mai đón đợi xuân sang
Mang đào đi bán có nàng có anh
Ai mua đào thế đào cành
Tô thêm sắc thắm điềm lành đón xuân
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
LỠ BƯỚC
Dùng dằng em bước sang ngang
Vì ai nay ứa hai hàng lệ rơi
Xót xa cho một cuộc đời
Tình kia đơn lẻ em người phải mang
Duyên ơi thôi đã bẽ bàng
Đời ta lỡ bước sang ngang vì mình
Khối tình giấu bụi trúc xinh
Giàn thiên lý héo rơi hình của ai
Chuồn kim đậu chiếc lá khoai
Vầng trăng tan bóng...đêm dài
mình em....
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
HOÀI MONG
Có khi nào trăng cứ tròn vành vạnh
Để bây giờ trăng phải khuyết nửa đâu?
Cũng bởi vì biển mãi vẫn nông sâu
Và con sóng vẫn bạc đầu thế đấy
Những trò chơi trẻ thơ sao tìm thấy
Còn nỗi buồn sao đong được buồn đây
Ai bảo rằng nhện sẽ hết chăng dây
Cho nỗi nhớ cứ in hoài nỗi nhớ
Tuổi học trò vẫn thường hay giở vở
Lúc trượt rồi lại than thở cùng nhau
Đêm trăng lên cho giải bớt nỗi sầu
Kìa ai đó chụm đầu nơi phố vắng
Những nụ hôn ngọt ngào và sâu lắng
Để hoa quỳnh trong trắng nở đêm nay
Anh nâng lưu từng cánh dưới bàn tay
Nâng thật khẽ sợ mai này hoa nát
Con sóng mơn man ngàn năm vẫn hát
Đêm đêm về hoa vẫn ngát chờ ai?
Dù anh có đi suốt quãng đường dài
Nhưng vẫn biết em tôi hoài mong nhớ
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Bến Mơ
"Lỡ không ngăn để người đi
Còn mang ai đến làm gì người ơi"
Đò xưa người ấy đi rồi
Để cho bến vắng còn tôi một mình
Tỉnh ra nào thấy bóng hình
Người đi đi mãi duyên mình dở dang
Đò kia sao vội sang ngang
Làm ai trông ngóng lỡ làng bến mơ
Trong tôi người ấy bây giờ
Vẫn nguyên vẹn vẫn là thơ của đời
Tình thu muộn cũng qua rồi
Hương hoa sữa mãi ngọt bùi trong nhau
Xin đừng lần nữa kiếp sau
Cho em tôi phải mất nhau thêm lần
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Hà Nội và Tôi
Tôi giơ tay chạm phải tháng năm
Chạm phải những nỗi niềm riêng tư thầm kín
Nét rêu phong
Chiều thu bịn rịn
Hoàng hôn lặng lẽ quay về
Tôi thả hồn trên những triền đê
Dòng Hồng Hà cuồn cuộn chảy
Thăng Long
Xưa còn đấy
Một thành phố đổi thay
Một thành phố thanh bình
Tôi yêu sao những sáng bình minh
Gợn sóng Hồ Tây
Gió xào xạc thổi
Thơm thơm mùi cốm mới
Ngọt ngào Hà Nội tôi yêu
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Duyên quê
Nắng vàng nhuộm cánh đồng chiều
Một đàn cò trắng phiêu diêu mây buồn
Nứt đồng gọi hạt mưa tuôn
Rễ si trắng gọi chuồn chuồn thấp bay
Sấm ran xé toạc ban ngày
Tay ai vớt nỗi đắng cay nhọc nhằn
Em cười tát ánh trăng thanh
Đôi câu lục bát ta giành cho nhau
Thương thương áo cởi buông cầu
Van em em hãy giữ màu chân quê
Yêu nhau yêu cả nối về
Nhớ nhau nhớ cả con đê đầu làng
Bắc cầu nhiễu thắm em sang
Cau trầu thắm đỏ cho nàng gặp anh
Mắt thu lúng liếng buông mành
Hanh heo xin nối chỉ lành duyên quê
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Thu Nguyện
Hoàng hôn lặn ngụp vào đêm
Chỉ thương cơn gió bên thềm lắt lay
Chim non nháo nhác gọi bầy
Hanh heo gọi nhớ cho đầy đặn thu
Trăng vàng nhuộm kín lời ru
Bùa yêu ai thả cho dù mặn môi
Tằm kia kéo hết ruột rồi
Gửi thương gửi nhớ bồi hồi vấn vương
Dù mai có hóa vô thường
Hồn xin theo gió muôn phương tìm về
Thu vàng thổi rỗng triền đê
Mong em mai sẽ cùng về với tôi
Kiếp này kiếp nữa xa xôi
Tôi em mãi mãi nguyện vôi cau trầu
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Viên mãn
Đêm rùng mình
Giọt giọt khai nguyên rịn chảy
Ai lần đầu chẳng thấy
Một chút thôi
Nhưng hạnh phúc ngập tràn
Trời đất cười đôi lứa giao hoan
Bởi giây phút nồng nàn và đắm đuối
Hừng hực tuôn trào tình yêu nóng hổi
Sự hiến dâng khao khát bồi hồi
Cũng tại vì ta quá yêu thôi
Nhưng nhắc đến người đời thường cho ta là tục tĩu
Chẳng có ai chịu hiểu
Bởi vì sao lé tránh điều này
Ngàn năm rồi cũng chẳng đổi thay
Quy luật tồn sinh mãi cần đến nó
Tột đỉnh thăng hoa và dòng máu đỏ
Là hiện sinh một kiếp con người
Ta hiến dâng cả những nụ cười
Những nụ cười rạng ngời viên mãn
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Dị Bản
Em mặc định cuộc đời
Bằng những dấu chấm tròn lăn trong tiềm thức
Màn đêm buồn bực
Bởi trái ngang đen tối lọc lừa
Anh của em nay đã khác xưa
Đâu có còn là anh của em ngày trước
Làm sao thấy được
Những vẹn nguyên âu yếm mặn nồng
Đêm tủi hờn
Em vò võ ngóng trông
Trông mòn mỏi con tim nay hoá đá
Đắng cay tàn tạ
Vì nỗi đau thế thái nhân tình
Em chôn mình trong cõi u minh
Gói luôn cả bóng hình anh vào đấy
Cùng những lời đưa đẩy
Của những ai dị bản cuộc tình
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Thu Nhớ Thương
Thật ngỡ ngàng Trời đã sang thu
Hà Nội dịu dàng khoác tà áo mới
Bao ngóng trông thu vàng chờ đợi
Mùa nhớ thương mùa cốm cưới đây rồi
Tôi trở về Hà Nội của tôi
Cửa Bắc
Cửa Nam
Hàng Đào
Hàng Bạc
Hà Nội bây giờ đổi khác
Phố phường tấp nập đông vui
Tôi lục tìm ký ức xa xôi
Cái thủa bơi thuyền trên hồ Phúc Xá
Nườm nượp Long Biên xe từ muôn ngả
Nối đuôi rộn rã Hà Thành
Tôi lặng nhìn mặt nước trong xanh
Tháp bút nghiêng nghiêng soi hình đáy nước
Chợt nhớ nao nao dáng ai thủa trước
Tóc vui vờn gió trong lành
Em có còn nhớ Hà Nội và anh.
☆☆☆☆☆ Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook