Xưa xửa xừa xưa, người Thảo Nguyên nhắc nhở nhau qua nhiều thế hệ:
đừng khom lưng khi đi bên cạnh người gù
Trong đời, ai cũng mong hoàn hảo. Đời không như mơ. Lòng người mang nặng nhiều mơ ước.
Nên có người tàn tật, có trẻ em chất độc màu da cam, có người xấu xí, đần độn. Các bậc sinh thành không muốn, bản thân người đó cũng không muốn, cao xanh ác nghiệt
Hãy nhìn họ cảm thông thay vì giễu cợt và có hành vi, lời nói độc địa
Đan Đan đã cãi lộn
đã điên tiết
thậm chí đập bàn
Đan có một người bạn kém cỏi về nhan sắc. Một cô gái xấu xí, với bản thân họ đã là một nỗi đau, gì mà phải xì xào như mấy mẹ hàng chợ. Cô ấy đã vươn mình mà sống chẳng xấu hổ vì môi, răng, mắt, tóc, da mình không chút đẹp, cô ấy cũng không rảnh để chú tâm đi thẩm mỹ này nọ mà trau dồi cho vốn kiến thức, hành xử của mình đẹp lên
Cho đến khi những người xung quanh đồn khắp nơi rằng cô bạn Đan là một tuyệt thế giai nhân trong công ty, một chàng giàu có lãng tử gia đình một tay che cả bầu trời thành phố quỳ sụp dưới chân cô xin tổ chức lễ thành hôn đáng giá bạc tỷ.
Đan biết đó là lời đồn đại qua miệng thiên hạ, không đáng tin cậy.
Nhưng
khi cô ấy nói anh là người mồ côi
không có khoản thừa kế nào
là người bị bệnh trầm cảm
có phần (hâm đơ) như người đời thường nói
Đan thấy lạnh sống lưng,
cái lạnh rợn người
Con người ác miệng vậy sao
Có thể bày đặt thành chuyện vui đùa từ nỗi đau người khác
Có thể cười khi nước mắt rơi
(Nếu là chính mình thì sao)
Xin hãy nắm tay để dịu lại nỗi đau
Nhìn nhau bằng ánh trìu mến, cảm thông
Ai cũng muốn hoàn hảo
Đương nhiên không ai muốn tật nguyền, bất hạnh bao giờ
Ngẫm suy: kẻ bất hạnh nhất trên đời là kẻ có trái tim bất hạnh, tâm hồn khuyết tật, không có lòng yêu đồng loại.
Đừng khom lưng khi đi bên cạnh người gù
Ở thảo nguyên quê Đan, mẹ dạy con như thế!
4/7/2010
Đan Đan
Yêu trả góp một kiếp người, anh ạ!
Cũng sống rồi cũng chết cũng hư không...