Trang trong tổng số 40 trang (395 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [34] [35] [36] [37] [38] [39] [40] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

letam

                 Toàn C: Con chó cắn cụ Chánh

Cậu Cẩn con của cụ Chánh, cháu của cô Cúc, cháu của chú Chiến. Cậu Cẩn có con chó cỡ con chồn, cẳng con chó cao cỡ cẳng con cò, cổ cũn cỡn cỡ cổ con cóc. Cổ con chó cậu cột cái chuông. Cậu cưng con chó cùng cực, con chó cũng cưng cậu.

Cứ chiều chiều cậu cõng con chó, cầm chiếc cần câu chăm chỉ câu cá chép cạnh chân cầu cuối cồn cát. Cậu chăm chú canh chừng cước cần câu, chốc chốc cậu cất cao cần câu coi. Con cá chép cắc cớ cắn câu, cậu Cẩn cất cao cần câu, cậu cười.

Chốc chốc cả con cá chuối cũng cắn câu. Cậu Cẩn cầm con cá chuối chặt cổ, chìa cho con chó cưng của cậu. Con chó của cậu cắn cổ con cá chuối co cẳng chạy. Cậu Cẩn cất cần câu, cùng các cậu choai choai chơi cờ cạnh cổng chợ.

Chơi cờ chán chê, cậu cõng con chó, cầm con cá chép cậu chuồn. Cậu Cẩn cho con chó của cậu chui chuồng, cậu cầm con cá chép cậu cạo, cậu chặt, cậu cho chảo cậu chiên. Cá chín, cậu Cẩn cùng cụ Chánh chén cá chép chiên chấm cà cuống cùng chuối chát.

Con chó cưng của cậu Cẩn cứ chập chờn cửa chuồng chở chực. Cuối cùng cậu Cẩn cho con chó chén cơm chiên cùng chút cá chép. Con chó cạp chén cơm cậu cho, chui chuồng.
Cụ Chánh côi cút, cụ có con chim chích choè cùng cái chuồng chim cáu cạnh, cụ cưng con chim của cụ. Cứ chốc chốc cụ cầm cái chổi chà chống chân, cụ chầm chậm chộp các chú chuồn chuồn chập chờn cạnh cây cam cho con chim của cụ chén.

Có chiều, cậu Cẩn cùng các chú choai choai câu cá, câu cua chỗ cống của cậu Cử. Cậu cột con chó cưng của cậu cạnh cửa. Con chó của cậu Cẩn cà chớn cứ chực cắn con chim của cụ Chánh. Cụ Chánh cầm cây chổi chọc con chó, con chó co cẳng chạy. Cụ Chánh cảnh cáo cậu Cẩn, cậu chỉ cười cậu còn cãi chày cãi cối.

Cũng có chiều cậu Cẩn cần công cán chỗ công cộng. Cậu cũng cột con chó của cậu cạnh cửa chuồng. Cụ Chánh cùng cụ Chẩn chơi cờ. Cụ Chẩn cũng có con chó choai choai, cụ chẳng coi chừng, cụ cột con chó cạnh chỗ con chim của cụ Chánh. Con chó của cụ Chẩn cùng con chó của cậu Cẩn cắc cớ chỉ chờ chực cắn chim của cụ Chánh.

Cụ Chánh cầm cây cố cản, con chó cứ cào cấu, cứ cằn cằn. Chợt con chó của cậu Cẩn chồm cẳng cao cắn cái chuồng chim của cụ Chánh. Con chim chích choè chạy cuống cuồng cầu cứu cụ Chánh. Con chó của cụ Chẩn cắn cụt cánh, con chó của cậu Cẩn chặn cửa cắn chân, cắn cổ con chim. Chim của cụ Chánh cụt cẳng, cụt cánh, cuối cùng chết cứng, chỉ còn cái chân còn cục cựa.

Cụ Chánh cay cú cầm cây cối chục cân cất cao choảng con chó. Con chó của cụ Chẩn cà cuống co cẳng chạy. Cái cối cán cẳng con chó của cậu Cẩn cái “cộp” chát chúa, con chó cố chạy, cụ Chánh cầm cây cuốc cuốc cổ con chó. Con chó của cậu Cẩn chùn chân. Cuối cùng cụ Chánh chém con chó chết cứng.

Cụ Chánh cùng cụ Chẩn cắt cổ con chó, các cụ cầm chép các cụ cạo, các  cụ chất con chó cạo vào chỗ có củi cháy. Cẳng con chó cong cong, các cụ chờ con chó chín các cụ chặt, các cụ cưa.

Cụ Chánh cất cho cậu Cẩn cái cẳng, cái cổ. Còn cả con chó các cụ cho chảo các cụ chiên. Con chó chết các cụ có cớ chè chén. Chó chiên, chả chìa, củ chuối. Chốc chốc các cụ cùng chạm cốc, các cụ… cười!
 Vui là chính - Chính là vui!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Tam tìm tòi tài thật. Tôi theo truyện thấy thinh thích.Tải thêm thì tốt. Tạm thời thế thôi.
TTT
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vodanhthi

Chở củi về rừng?

SGTT.VN - Dù đã thông báo có 5 khoa học gia đoạt giải Nobel sẽ đến Việt Nam tham dự cuộc “Gặp gỡ Việt Nam” lần thứ 9 ở Quy Nhơn, nhưng có khả năng họ không đến như dự kiến, lý do từ bức email mà một nhà khoa học quốc tế đến sớm nhất gửi về cho các đồng nghiệp:

“Các bạn thân mến,

Tưởng rằng ở thành phố biển xinh đẹp này của Việt Nam chỉ có biển xanh và cát trắng, ai ngờ nhờ biết tiếng Việt mà tôi phát hiện con người ở đây cũng kỳ diệu không kém. Tôi phải nói thế vì sáng nay, khi điểm tâm ở một hàng quán bên bãi biển, một em bé bán vé số đã khiến tôi giật mình kinh ngạc vì kiến thức hoá học bao la của em. Các bạn tưởng tượng xem, tôi vừa đụng đũa đến đĩa bánh cuốn thì cô bé đã sà đến bên cạnh và kêu lên: “Đừng ăn, trong đó có tinopal đấy!” Mất mấy giây tôi mới nhớ ra tinopal là cái chất quỷ quái gì, và hỏi lại: “Thế người ta bỏ tinopal vào đây làm gì hở cháu?” Cô bé dõng dạc trả lời: “Có nó bánh bóng đẹp hơn, nhưng ông ăn vào là ung thư! Chưa hết, đôi đũa tre ông đang cầm cũng có thể chứa sodium sunfite!” Sau đó cô bé tốt bụng còn lôi ra một lô một lốc polyphosphate, natri sulfit, natri benzoate, formol, acid oxalic… để khuyến cáo tôi tránh cho xa!

Cha mẹ ơi, bao nhiêu năm làm khoa học tôi mới bắt gặp một cô bé lên mười có thể đọc vanh vách những cái tên hoá học khó nhớ như thế. Đọc được vẻ kinh ngạc trên mặt tôi, cô bé giải thích: “Sao ông ngẩn mặt ra thế, con nít ở đây ai còn lạ gì mấy chất đó!”

Thưa các bạn, cô bé đã làm tôi ngẫm ngợi: liệu có phải khi đưa khoa học về đây là chúng ta đã… chở củi về rừng? Nghe nói ở đây từng có người lăm le nửa giải Nobel kinh tế, không biết thế nào chứ chắc chắn xứ này rồi sẽ sở hữu hàng chục giải Nobel hoá học!”

NGƯỜI GIÀ CHUYỆN
(Báo SGTT)
Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Trả thù
Thấy sinh nhật mình mà chồng không về sớm, cô vợ bực bội nhắn tin: Sao hồi còn yêu anh chiều chuộng em lắm cơ mà?
Chồng nhắn lại: Anh bây giờ là người đàn ông đã có vợ, phải sống nghiêm túc, anh không thể chăm sóc chiều chuộng một phụ nữ đã có chồng.
Chị vợ trả lời: Vậy ư, em cũng là người phụ nữ đứng đắn, từ nay về sau em sẽ không cho phép mình ngủ với một người đàn ông đã có vợ như anh!

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Hà Nội tiếu lâm truyền kì (kì 152)
Vũ Duy Chu Thứ hai ngày 26 tháng 8 năm 2013 6:52 PM

( Sưu tầm & Sáng tác)

CHỮA ĐƯỢC BỆNH CÒI XƯƠNG

Ông L về hưu không có việc gì làm, uống trà đọc báo mãi cũng bào ruột, mỏi mắt. Chán! Một sáng nọ, nhìn các cháu nội, ngoại vui đùa ngoài sân, tự nhiên ông nảy ra ý định làm thơ thiếu nhi cho chúng đọc. Bữa ra mắt Câu lạc bộ thơ phường, ông rưng rưng đọc hai câu đầu bài thơ Tre và Măng mới sáng tác:
Ông giờ như cái gốc tre
Cháu như măng mọc, cháu đè lên ông…

Ông dừng lại giải thích rằng từ ĐÈ trong câu thơ không phải là động tác đè trong đấu vật, mà ĐÈ thể hiện ưu thế vượt trội, mạnh mẽ hơn, phát triển tốt hơn của lớp trẻ so với cha anh, hi..hi… Thế là các bạn thơ rần rần vỗ tay tán thưởng.
Được đà, đều chằn chặn, mỗi tuần ông hí hoáy sáng tác tròm trèm 20 bài. Bỗng dưng ông cảm thấy có sự thôi thúc. Ông cần phải đưa thơ mình ra khỏi chiếu thơ phường bé nhỏ chật chội và tầm thường. Mấy nhà thơ tên tuổi hàng tuần đến nhà ông uống rượu vỗ đùi đen đét khi nghe ông xướng thơ. Mấy ông bạn vàng này còn gửi thơ ông đăng trên vài tờ báo họ quen biết. Oách! Khỏi phải nói ông sướng âm ỉ thế nào.
Ấy thế mà khi thơ ông xuất hiện trên Blog, Website, người đọc chê thơ ông ghê quá. Ông bắt đầu nghi ngờ sự khen thơ của các bạn thơ, các nhà thơ thân thuộc… Tìm hiểu ông mới hay cái sự “Khen cho nó chết luôn”, “Khen có thưởng”, “Rượu khen, thịt hưởng ứng” như nấm sau mưa, diễn ra hàng ngày trên diễn đàn văn chương nước nhà từ lâu lắm rồi.
Nghĩ là làm, ông L bèn tìm đến nhà thơ Đ rất nổi tiếng về thơ thiếu nhi, được giới văn chương tử tế kính nể về sự trung thực uyên bác, để nhờ nhà thơ này thẩm định thơ ông.

***

Sau một tháng phấp phỏng, nhà thơ L hồi hộp nhận lại mấy tập bản thảo dày cộp từ tay nhà thơ Đ. Về tới nhà, mở bản thảo ra, ông ngạc nhiên hết sức vì không hề thấy dấu vết chỉnh sửa, góp ý của nhà thơ Đ đâu hết. Trên khổ giấy A4 trắng tinh đính kèm vào bản thảo, nhà thơ Đ chỉ viết một câu duy nhất, nét chữ rất đậm: THƠ NÀY CHỮA ĐƯỢC BỆNH CÒI XƯƠNG CHO TRẺ EM.
Nhà thơ L mừng quá liền gọi vợ để khoe thành quả thơ. Bà vợ đọc xong lời nhận xét, liền quắc mắt:
- Ông dẹp ngay cái trò thơ phú dửng mỡ, hì hà hì hục, lọ mọ đi cho tôi nhờ. Khốn khổ thân ông, người ta bảo thơ ông là thơ con cóc mà không biết à? Thịt cóc mới chữa được bệnh còi xương cho trẻ em, rõ chưa?
Hí…hí…hí…

Sài Gòn, 22.8.2013
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

kieutrinh278

Một nông dân mua được một chú gà trống rất hăng. Gà ta đạp mái hết gà mái rồi tới vịt mái khiến chúng đẻ liên tục, nông dân nọ rất hả hê. Một bữa, ông ta đi làm đồng về thấy gà trống đang nằm xụi lơ trên bãi cỏ sau nhà, bên trên là mấy con quạ đang chờ ăn xác. Người nông dân thương xót than thở:
- Ôi chú gà tội nghiệp! Sao mày vội bỏ tao mà đi sớm vậy?!
Gà trống mở hé mắt nói:
- Ông đi chỗ khác đi kẻo lũ quạ mái bay hết mất bây giờ!

=)) Vãi
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Đơn xin ngu

Lê Hoàng

Kính gửi: Thượng đế
Kính gửi: Chúa trời
Kính gửi: Ngọc Hoàng
Và các chức sắc tương đương.
Con tên là Nguyễn Văn Tèo, hai mươi lăm tuổi, địa chỉ thành phố..., xin gửi tới Thượng đế lời khẩn cầu tha thiết như sau:- Đầu tiên, con chân thành cám ơn ngài đã sinh ra con trên cõi đời này, để con được biết thế nào là đêm trăng, là vầng thái dương chói lọi. Con được nghe tiếng líu lo của chim hót, tắm mình trong vẻ xanh biếc của biển khơi, để con hiểu thế nào là nét dịu dàng của mùa thu, nét tươi tắn của mùa hè và nét lộng lẫy của mùa thi hoa hậu.

Ngay từ nhỏ, con đã được ngài chỉ ra phải cố gắng học hành. Ngay từ buổi đầu học hành, con đã được giáo dục rằng trí khôn là điều quan trọng nhất của loài người. Nhờ trí khôn ta phân biệt được cái đẹp với cái gần như đẹp, cái vĩ đại với cái giả vĩ đại và ta cũng sẽ không nhầm lẫn giữa cái trong sáng và cái ngớ ngẩn. Tóm lại, có trí khôn sẽ có tất cả, ai khôn nhiều sẽ được nhiều, ai khôn ít sẽ được ít và không khôn tí gì thì cũng chả được tí gì.

Chính do hiểu như thế, con ra sức học hành, rèn luyện đầu óc để có được một lượng trí khôn khá phong phú. Con đinh ninh mình sẽ đứng vững, và nếu gặp may, sẽ tiến lên.

Ngài ơi, con nhầm.

Khi tốt nghiệp ra trường, con mới phát hiện rằng, ở một số nơi, đặc biệt là những nơi "ngon", càng khôn, hay nói cách khác, càng tỏ ra biết nhiều càng chết!

Vì sao thế?

Vì người khôn là người phát hiện ra cái hay, cái đúng. Nhưng nếu sếp mình không phát hiện mà mình lại nhanh nhẩu tìm ra trước, vội vàng công bố nó lên thì nhiều khả năng mình sẽ suốt đời bị ghét bỏ, muôn kiếp không lên lương, lên chức gì được.

Đấy là mới nói ở công ty. Khi đi ra đến ngoài đường, người khôn là người chấp hành răm rắp luật lệ giao thông, không bao giờ vượt đèn đỏ hoặc chạy ngược chiều. Hậu quả là sẽ luôn đến trễ, luôn bị chúng nó ép bẹp dí hoặc ngửi hít khói tơi bời.

Trong lĩnh vực đơn từ, giấy phép, cũng tại khôn quá nên con hiểu là hãy làm đúng thủ tục, chấp hành nghiêm luật lệ, xếp hàng theo thứ tự. Thế nên toi ! Thế nên mọi thứ đều chờ nửa thế kỷ mới được duyệt. Trong khi những đứa kém khôn nhưng biết nhờ tới "cò" tung tăng ra về, vừa đi vừa ca hát thì con ngồi mốc meo trong xó và thổn thức ngóng chờ ngày nọ tháng kia.

Ở lĩnh vực ăn uống, trí khôn ngoan, hiểu biết còn gây ra nhiều sai lầm vô cùng tai hại. Do khôn nên tin tưởng vào những điều ghi trong giấy xác nhận an toàn thực phẩm, tin vào nhãn hiệu hoặc bằng khen vệ sinh. Hậu quả là bụng đầy hàn the, dạ dày đầy đường hóa học và phẩm màu quá đát, thân thể nhiễm độc, đi cấp cứu liên miên.

Trong tình yêu, do quá khôn nên con ỷ nhiều vào tình cảm, coi thường quà bánh, quần áo, dây chuyền. Con thường tặng nàng sách vở thay vì tặng nước hoa, dẫn nàng vào thư viện, bảo tàng, nhà hát chứ không dẫn nàng vô siêu thị. Dẫn tới sở thú để nàng trau dồi kiến thức về hổ, báo hay đười ươi chứ không dẫn đi ăn. Cuối cùng con bị nàng cho leo cây liên tiếp, đến phút này vẫn lơ lửng trên cành.

Về tâm linh, càng nhiều trí khôn con càng tin vào khoa học trong khi anh em nhanh nhẹn tin thầy bói, tin số má hoặc tin quỷ thần. Con cũng thú thực rằng đã nhiều lúc con chả tin ngài cho lắm, nên sao nhãng việc cúng tế, ít khi đốt vàng mã hoặc hiến heo quay. Rốt cục, con thấy mình đơn độc, chả có bạn, chả ai rủ đi chùa, đi lễ hội và cũng chả bao giờ trúng số hay trúng đề gì ráo.

Tai hại nhất, trí khôn giúp con phát hiện ra người không khôn, và con cứ hồn nhiên phát biểu về điều này, trong khi kém khôn hơn thì im miệng. Thế là xong. Con trở nên một kẻ thiếu lòng thông cảm, thiếu cái nhìn toàn diện.

Ngài ơi.

Con sợ khôn lắm rồi. Con cảm thấy rõ ràng kém khôn nhiều lúc dễ sống hơn. Ngài hãy chỉ cho con phải đọc sách gì, phải theo học những chương trình nào mà nhờ đó trí khôn mai một. Nếu việc đấy là quá khó khăn, hoặc do con quá không xứng đáng thì ngài chỉ cho con cách uống thuốc hay luyện tập ra sao nhằm giảm bớt thông minh. Con biết ngài là đấng sáng suốt, nhân từ, che chở cho đứa có trí tuệ cũng như đứa chưa có với một lòng bao dung sâu sắc. Nếu ngài giúp được con ngu đi, con hứa sẽ biết ơn vô vàn và không bao giờ tái phạm. Con mong nhanh chóng nhận được sự chấp thuận của ngài.

Con Tèo

Tái bút: Con chả biết đơn này có cần xác nhận không? Nếu có thì xác nhận thế nào? Con đã quá khôn hay đã quá không khôn?

Lê Hoàng
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Đơn xin ngu

http://2.bp.blogspot.com/-gl3cRTjBqGA/UjlteriFzRI/AAAAAAAANJE/MjRNADsDPec/s320/100126190403-858-636.jpg

Lê Hoàng

Kính gửi: Thượng đế
Kính gửi: Chúa trời
Kính gửi: Ngọc Hoàng
Và các chức sắc tương đương.
Con tên là Nguyễn Văn Tèo, hai mươi lăm tuổi, địa chỉ thành phố..., xin gửi tới Thượng đế lời khẩn cầu tha thiết như sau:- Đầu tiên, con chân thành cám ơn ngài đã sinh ra con trên cõi đời này, để con được biết thế nào là đêm trăng, là vầng thái dương chói lọi. Con được nghe tiếng líu lo của chim hót, tắm mình trong vẻ xanh biếc của biển khơi, để con hiểu thế nào là nét dịu dàng của mùa thu, nét tươi tắn của mùa hè và nét lộng lẫy của mùa thi hoa hậu.

Ngay từ nhỏ, con đã được ngài chỉ ra phải cố gắng học hành. Ngay từ buổi đầu học hành, con đã được giáo dục rằng trí khôn là điều quan trọng nhất của loài người. Nhờ trí khôn ta phân biệt được cái đẹp với cái gần như đẹp, cái vĩ đại với cái giả vĩ đại và ta cũng sẽ không nhầm lẫn giữa cái trong sáng và cái ngớ ngẩn. Tóm lại, có trí khôn sẽ có tất cả, ai khôn nhiều sẽ được nhiều, ai khôn ít sẽ được ít và không khôn tí gì thì cũng chả được tí gì.

Chính do hiểu như thế, con ra sức học hành, rèn luyện đầu óc để có được một lượng trí khôn khá phong phú. Con đinh ninh mình sẽ đứng vững, và nếu gặp may, sẽ tiến lên.

Ngài ơi, con nhầm.

Khi tốt nghiệp ra trường, con mới phát hiện rằng, ở một số nơi, đặc biệt là những nơi "ngon", càng khôn, hay nói cách khác, càng tỏ ra biết nhiều càng chết!

Vì sao thế?

Vì người khôn là người phát hiện ra cái hay, cái đúng. Nhưng nếu sếp mình không phát hiện mà mình lại nhanh nhẩu tìm ra trước, vội vàng công bố nó lên thì nhiều khả năng mình sẽ suốt đời bị ghét bỏ, muôn kiếp không lên lương, lên chức gì được.

Đấy là mới nói ở công ty. Khi đi ra đến ngoài đường, người khôn là người chấp hành răm rắp luật lệ giao thông, không bao giờ vượt đèn đỏ hoặc chạy ngược chiều. Hậu quả là sẽ luôn đến trễ, luôn bị chúng nó ép bẹp dí hoặc ngửi hít khói tơi bời.

Trong lĩnh vực đơn từ, giấy phép, cũng tại khôn quá nên con hiểu là hãy làm đúng thủ tục, chấp hành nghiêm luật lệ, xếp hàng theo thứ tự. Thế nên toi ! Thế nên mọi thứ đều chờ nửa thế kỷ mới được duyệt. Trong khi những đứa kém khôn nhưng biết nhờ tới "cò" tung tăng ra về, vừa đi vừa ca hát thì con ngồi mốc meo trong xó và thổn thức ngóng chờ ngày nọ tháng kia.

Ở lĩnh vực ăn uống, trí khôn ngoan, hiểu biết còn gây ra nhiều sai lầm vô cùng tai hại. Do khôn nên tin tưởng vào những điều ghi trong giấy xác nhận an toàn thực phẩm, tin vào nhãn hiệu hoặc bằng khen vệ sinh. Hậu quả là bụng đầy hàn the, dạ dày đầy đường hóa học và phẩm màu quá đát, thân thể nhiễm độc, đi cấp cứu liên miên.

Trong tình yêu, do quá khôn nên con ỷ nhiều vào tình cảm, coi thường quà bánh, quần áo, dây chuyền. Con thường tặng nàng sách vở thay vì tặng nước hoa, dẫn nàng vào thư viện, bảo tàng, nhà hát chứ không dẫn nàng vô siêu thị. Dẫn tới sở thú để nàng trau dồi kiến thức về hổ, báo hay đười ươi chứ không dẫn đi ăn. Cuối cùng con bị nàng cho leo cây liên tiếp, đến phút này vẫn lơ lửng trên cành.

Về tâm linh, càng nhiều trí khôn con càng tin vào khoa học trong khi anh em nhanh nhẹn tin thầy bói, tin số má hoặc tin quỷ thần. Con cũng thú thực rằng đã nhiều lúc con chả tin ngài cho lắm, nên sao nhãng việc cúng tế, ít khi đốt vàng mã hoặc hiến heo quay. Rốt cục, con thấy mình đơn độc, chả có bạn, chả ai rủ đi chùa, đi lễ hội và cũng chả bao giờ trúng số hay trúng đề gì ráo.

Tai hại nhất, trí khôn giúp con phát hiện ra người không khôn, và con cứ hồn nhiên phát biểu về điều này, trong khi kém khôn hơn thì im miệng. Thế là xong. Con trở nên một kẻ thiếu lòng thông cảm, thiếu cái nhìn toàn diện.

Ngài ơi.

Con sợ khôn lắm rồi. Con cảm thấy rõ ràng kém khôn nhiều lúc dễ sống hơn. Ngài hãy chỉ cho con phải đọc sách gì, phải theo học những chương trình nào mà nhờ đó trí khôn mai một. Nếu việc đấy là quá khó khăn, hoặc do con quá không xứng đáng thì ngài chỉ cho con cách uống thuốc hay luyện tập ra sao nhằm giảm bớt thông minh. Con biết ngài là đấng sáng suốt, nhân từ, che chở cho đứa có trí tuệ cũng như đứa chưa có với một lòng bao dung sâu sắc. Nếu ngài giúp được con ngu đi, con hứa sẽ biết ơn vô vàn và không bao giờ tái phạm. Con mong nhanh chóng nhận được sự chấp thuận của ngài.

Con Tèo

Tái bút: Con chả biết đơn này có cần xác nhận không? Nếu có thì xác nhận thế nào? Con đã quá khôn hay đã quá không khôn?

Lê Hoàng
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vodanhthi

Thơ thiền núi thiêng Yên Tử lay động ĐH Kỷ lục Thế giới



(GD&TĐ) - Ngày 22/9, tại Thiền viện Trúc Lâm Yên Tử (TP Uông Bí - Quảng Ninh) - Đại học Kỷ lục Thế giới  trao tặng Bằng Tôn vinh giá trị nội dung kỷ lục cho quyển sách độc bản "Thi vân Yên Tử" của nhà thơ, GS - TS Hoàng Quang Thuận cho Thiền viện Trúc Lâm Yên Tử  





blah blah blah...
Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Cần Bán Chó Cảnh Các Loại
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 40 trang (395 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [34] [35] [36] [37] [38] [39] [40] ›Trang sau »Trang cuối