Trang trong tổng số 128 trang (1272 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [90] [91] [92] [93] [94] [95] [96] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Mua nhầm hàng vỉa hè (Tặng thầy Bình...)

Đoàn thanh tra đến một trường trung học. Một thanh tra chỉ vào quả địa cầu trong lớp và hỏi một học sinh.

- Hãy cho tôi biết tại sao trục quả cầu này lại nghiêng như thế?
- Dạ, không phải em làm đâu ạ! - một cậu bé dõng dạc đáp.
Ngài thanh tra hỏi một học sinh khác. Em này run run nói:
- Mọi người đều thấy em vừa mới vào lớp mà.
Thanh tra lắc đầu quay sang nhìn thầy giáo. Thầy giáo mặt đầy vẻ biết lỗi:
- Không thể trách các em được ạ. Quả địa cầu này khi mua về đã nghiêng thế rồi.
Thầy hiệu trưởng thấy mặt ngài thanh tra ngày càng khó coi, vội vàng giải thích:
- Nói ra thật xấu hổ, vì kinh phí của nhà trường có hạn nên chúng tôi chỉ có thể mua hàng vỉa hè, không đảm bảo chất lượng.
ST
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Rào-Nam

Hịch Khoa học Công nghệ
Tác giả: “Khoa học Đại vương” Trần Công Nghệ

Ta cùng các ngươi
Sinh ra phải thời bao cấp
Lớn lên gặp buổi thị trường
Trông thấy:
Mỹ phóng Con thoi lên vũ trụ chín tầng
Nga lặn tàu ngầm xuống đại dương nghìn thước
Nhật đưa rô-bốt na-ô vào thám hiểm lòng người
Anh, Pháp công nghệ gien chế ra cừu nhân tạo
Thật khác nào:
Đem cổ tích biến thành hiện thực
Dùng đầu óc con người mà thay đổi thiên nhiên!
Ta thường tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa
Chỉ giận chưa thể đuổi kịp nước Nga, vượt qua nước Mỹ, mà vẫn chỉ hơn Lào, hao hao Băng-la-đét ( Bangladesh )
Dẫu cho trăm thân này phơi trên sao Hỏa, nghìn xác này bọc trong tàu ngầm nguyên tử, ta cũng cam lòng.

Các ngươi ở cùng ta,
Học vị đã cao, học hàm không thấp
Ăn thì chọn cá nước, chim trời
Mặc thì lựa May 10, Việt Tiến
Chức nhỏ thì ta… quy hoạch
Lương ít thì có lộc nhiều
Đường bộ thì Ma-tít, Cam-ry
Đường không leo E-lai, Xi-fic (Vietnam Airlines, Pacific).
Vào hội thảo thì cùng nhau tranh luận
Lúc tiệc tùng thì cùng nhau “dzô dzô”
Lại còn đãi sỹ chiêu hiền
Giáo sư, tiến sỹ, thạc sỹ, cử nhân, ai cũng có phần, không nhiều thì ít
Lại còn chính sách khuyến khoa
Doanh nghiệp, giáo viên, trí thức, nông dân nhận cúp, nhận bằng còn thêm tiền thưởng
Thật là so với:
Thời Tam quốc bên Tàu, Lưu Bị đãi Khổng Minh,
Buổi hiện đại bên Nga, Pu-tin dùng Mét-vê-đép,
Ta nào có kém gì?

Thế mà, nay các ngươi:
Nhìn khoa học chậm tiến mà không biết lo
Thấy công nghệ thụt lùi mà không biết thẹn
Giáo sư ư? Biết “Thần Đèn” chuyển nhà mà chẳng chạnh lòng
Tiến sỹ a? Nghe “Hai Lúa” chế tạo máy bay sao không tự ái?
Có người lấy nhậu nhẹt làm vui
Có kẻ lấy bạc cờ làm thích
Ham mát-xa giống nghiện “u ét đê” (USD)
Ghét ngoại ngữ như chán phòng thí nghiệm
Chỉ lo kiếm dự án để mánh mánh mung mung
Không thích chọn đề tài mà nghiên nghiên cứu cứu
Ra nước ngoài toàn muốn đi chơi
Vào hội thảo chỉ lo ngủ gật
Bệnh háo danh lây tựa vi-rút com-pu-tơ
Dịch thành tích nhiễm như cúm gà H5N1
Mua bằng giả để tiến sỹ, tiến sy
Đạo văn người mà giáo sư, giáo sãi
Thử hỏi học hành như rứa, bằng cấp như rứa, thì mần răng hiểu được chuyện na-niếc na- nô?
Lại còn nhân cách đến vậy, đạo đức đến vậy, thì có ham gì bút bút nghiên nghiên

Cho nên
“Tạp chí hay” mà bán chẳng ai mua
“Công nghệ tốt” mà không người áp dụng
Đề tài đóng gáy cứng, chữ vàng, mọt kêu trong tủ sắt
Mô hình xây tường gạch, biển xanh, chó ị giữa đồng hoang
Hội nhập chi, mà ngoại ngữ khi điếc, khi câm?
Toàn cầu chi, mà kiến thức khi mờ, khi tỏ?
Hiện đại hóa ư? Vẫn bám đít con trâu
Công nghiệp hóa ư? Toàn bán thô khoáng sản
Biển bạc ở đâu, để Vi-na-shin nổi nổi chìm chìm
Rừng vàng ở đâu, khi bô-xít đen đen đỏ đỏ
Thật là:
“Dân gần trăm triệu ai người lớn
Nước bốn nghìn năm vẫn trẻ con”! (*)

Nay nước ta:
Đổi mới đã lâu, hội nhập đã sâu
Nội lực cũng nhiều, đầu tư cũng mạnh
Khu vực có hòa bình, nước ta càng ổn định
Nhân tâm giàu nhiệt huyết, pháp luật rộng hành lang
Thách thức không ít, nhưng cơ hội là vàng!

Chỉ e:
Bệnh háo danh không mua nổi trí khôn
Dịch thành tích chẳng làm nên thương hiệu
Giỏi mánh mung không lừa nổi đối tác nước ngoài
Tài cờ bạc không địch nổi hắc-cơ quốc tế
Cặp chân dài mà nghiêng ngả giáo sư
Phong bì mỏng cũng đảo điên tiến sỹ

Hỡi ôi,
Biển bạc rừng vàng, mà nghìn năm vẫn mang ách đói nghèo
Tài giỏi thông minh, mà vạn kiếp chưa thoát vòng lạc hậu

Nay ta bảo thật các ngươi:
Nên lấy việc đặt mồi lửa dưới ngòi pháo làm nguy
Nên lấy điều để nghìn cân treo sợi tóc làm sợ
Phải xem đói nghèo là nỗi nhục quốc gia
Phải lấy lạc hậu là nỗi đau thời đại
Mà lo học tập chuyên môn
Mà lo luyện rèn nhân cách
Xê-mi-na khách đến như mưa
Vào thư viện người đông như hội
Già mẫu mực phanh thây Gan ruột, Tôn Thất Tùng chẳng phải là to
Trẻ xông pha mổ thịt Bổ đề, Ngô Bảo Châu chỉ là chuyện nhỏ

Được thế thì:
Kiếm giải thưởng “Phiu” cũng chẳng khó gì
Đoạt Nô-ben không là chuyện lạ
Không chỉ các ngươi mở mặt mở mày, lên Lếch-xớt, xuống Rôn-roi
Mà dân ta cũng hưng sản, hưng tâm, vào Vi-la, ra Rì-sọt
Chẳng những tông miếu ta được hương khói nghìn thu
Mà tổ tiên các ngươi cũng được bốn mùa thờ cúng
Chẳng những thân ta kiếp này thỏa chí
Mà đến các ngươi, trăm đời sau còn để tiếng thơm
Chẳng những tên tuổi ta không hề mai một
Mà thương hiệu các ngươi cũng sử sách lưu truyền
Trí tuệ Việt Nam thành danh, thành tiếng
Đất nước Việt Nam hóa hổ, hóa rồng
Lúc bấy giờ các ngươi không muốn nhận huân chương, phỏng có được không?
Nay ta chọn lọc tinh hoa bốn biển năm châu hợp thành một tuyển, gọi là Chiến lược
Nếu các ngươi biết chuyên tập sách này theo lời ta dạy bảo thì suốt đời là nhà khoa học chính danh
Nhược bằng không tu thân tích trí, trái lời ta khuyên răn thì muôn kiếp là phường phàm phu tục tử

Vì:
Lạc hậu, đói nghèo với ta là kẻ thù không đội trời chung
Mà các ngươi cứ điềm nhiên không muốn trừ hung, không lo rửa nhục
Chẳng khác nào quay mũi giáo mà đầu hàng, giơ tay không mà thua giặc.
Nếu vậy rồi đây khi nước Việt hóa hổ, hóa rồng, ta cùng các ngươi há còn mặt mũi nào đứng trong trời đất này nữa?
Cho nên mới thảo Hịch này
Xa gần nghiên cứu
Trên dưới đều theo!

(*) Biến tấu từ 2 câu thơ của cụ Tản Đà (nguyên văn câu trên là "Dân hai nhăm triệu ai người lớn".

(sưu tầm nên khôgn biết tác giả là ai)

Vô tình thu vắng lung linh nắng vàng
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Minh Bình

ĐIỂM TIN

Lasvegaz nước Mỹ đã phá sản vì chơi số đề và cá độ bóng đá ở Việt Nam là mốt thời thượng...Bia Balida, vuda Việt Nam đè bẹp các hãng bia heniken, carbreg... nỗi tiếng thế giới vì nguồn nước sạch thiên nhiên lấy từ sông Thị Vãi...

Hội nghị toàn cầu về chủ đề " Phủ trọc đồi xanh" do Việt nam đăng cai với nhiều sáng kiến hay được cã thế giới ủng hộ và học tập...

Tàu vũ trụ Madein Việt Nam đã đổ bộ lên sao Hoả. "Chú cuội" đã đặt những bước chân lịch sử đầu tiên lên mặt sao Hoả không phải bằng dép cao su mà đi chân đất...

Việt nam đã tuyên bố thoát khỏi khủng hoãng kinh tế, đã bình ổn giá cã...giá cã hiện nay chỉ lên cao bằng Vinasat thôi...

Các trường đại học Việt Nam hiện nay không còn đất mỡ vì học sinh du học nước ngoài đăng ký quá khã năng cho phép...và điểm tuyển vào các trường đại học cũng quá khắt khe... Không lấy điểm âm...

Sau hơn mười năm phổ cập THCS số lượng học sinh bỏ học ngày càng nhiều...do "trường học không thân thiện" Số còn lại ... đang tích cực tập viết, tập đọc và ôn lại kiến thức tiểu học...Cuộc vận động "hai không" 'Nói không với bệnh thành tích và tiêu cực trong thi cử" nay đã được thay thế bằng "Hai có" " Có học có lên lớp, có thi có đậu".

Và sau cùng tin thời sự: Hôm qua , tổng thư ký LHQ - ông Bankimun đã phải đã phải gọi điện lần thứ 3 cho thủ tướng Nguyễn  Tạ Hùng, yêu cầu Việt Nam thay mặt cho hội đồng bảo an LHQ đến bán đảo Triều Tiên để giãi quyết vấn đề đang nóng lên  ở bán đảo Triều Tiên.

Sáng nay thủ tướng Nguyễn Tạ Hùng đã có cuộc gặp mặt giữa đại diện hai miền Triều Tiên...Ông tuyên bố..." Thay mặt LHQ " Tôi yêu cầu hai bên phải chấm dứt ngay tình trạng leo thang quân sự giữa hai miền...Mỹ và hàn quốc phải chấm dứt ngay cuộc tập trận.

Nếu ngoan cố toàn bộ tàu và các phương tiện tập trận sẽ bị tịch thu...Thay mặt LHQ, tôi tuyên bố sẽ tiếp tục điều tra về việc đấu pháo vừa qua giừ seul và Bình Nhưỡng...nếu thấy có sự can thiệp tiếp tay của Mỹ , Trung Quốc, hay từ phía Nhật Bản, tôi sẽ điều động 1triệu quân Việt Nam sang làm nhiệm vụ giừ gìn hoà bình tai bán đảo Triều Tiên.

Và tuyên bố lệnh trừng phạt đối với Mỹ, Nhật Bản, và Trung Quốc...
"Không thầy đố mày làm nên"
"Làm thầy mày không nên đố!"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Minh Bình

Thái Thanh Tâm đã viết:
Mua nhầm hàng vỉa hè (Tặng thầy Bình...)

Đoàn thanh tra đến một trường trung học. Một thanh tra chỉ vào quả địa cầu trong lớp và hỏi một học sinh.

- Hãy cho tôi biết tại sao trục quả cầu này lại nghiêng như thế?
- Dạ, không phải em làm đâu ạ! - một cậu bé dõng dạc đáp.
Ngài thanh tra hỏi một học sinh khác. Em này run run nói:
- Mọi người đều thấy em vừa mới vào lớp mà.
Thanh tra lắc đầu quay sang nhìn thầy giáo. Thầy giáo mặt đầy vẻ biết lỗi:
- Không thể trách các em được ạ. Quả địa cầu này khi mua về đã nghiêng thế rồi.
Thầy hiệu trưởng thấy mặt ngài thanh tra ngày càng khó coi, vội vàng giải thích:
- Nói ra thật xấu hổ, vì kinh phí của nhà trường có hạn nên chúng tôi chỉ có thể mua hàng vỉa hè, không đảm bảo chất lượng.
ST
***************************************************

@Bác Thái: Nói xấu thầy giáo thế là cùng! Nhưng ngẫm lại có đấy! Chẳng riêng gì ông thanh tra ( Nhiều ông cũng không biết gì đâu) mà thầy giáo dạy  toán học, vật lý, lịch sử, văn học, địa lý...vv thời nay chỉ chuyên sâu vào môn dạy của mình...còn các môn học khác như " ếch nằm đáy giếng" Kêu cho to, coi trời chỉ bằng cái miệng giếng thôi. Ngay môn dạy của mình cũng khơi khơi. Tôi đã từng nghe một cô giáo dạy lịch sử, giãi thích cho học sinh về việc Hồ Quý Ly đặt quốc hiệu nước ta là: ĐẠI NGU, có nghĩa là ngu lớn, quá ngu...Trời hỡi trời! sao mà không: Ngao ngán!
 
Có vậy trong ngành giáo dục vẫn có câu: Dốt nát, không biết dạy thì  mới làm trưởng phòng, hiệu trưởng...Còn các ngành khác thì tôi không biết thế nào?
"Không thầy đố mày làm nên"
"Làm thầy mày không nên đố!"
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Không xem cáo phó


Tý vừa khóc mếu máo vừa chạy về nhà, mách với bố.

- Thầy giáo trù dập con quá, bố ạ. Hôm nào thầy cũng gọi con lên trả bài. Thầy cố tình chọn những câu thật khó để con không trả lời được thì thầy phạt. Hôm nay con lại bị phạt cầm tai đứng ở cuối lớp.
Bố Tý tức lắm. Hôm sau ông ta dẫn Tý hầm hầm vào gặp thầy:
- Tôi nghe cháu nó nói thầy trù dập nó ghê lắm. Tại sao thầy lại đối xử với con tôi như vậy?
- Tôi trù dập con ông hồi nào đâu, nhưng ông xem, hôm nào tôi bảo nó lên bảng trả bài, nó cũng không trả lời được, kể cả câu hỏi dễ nhất.
- Tôi lại nghe cháu nó nói thầy toàn chọn câu khó thôi. Đâu, thầy cho tôi một ví dụ xem nào.
- Này nhé, hôm qua tôi hỏi nó tướng Trần Hưng Đạo chết hồi nào mà nó có trả lời được đâu.
Bố Tý ngẫm nghĩ một lúc, rồi đáp:
- Thôi, thầy cũng thông cảm cho cháu. Gia đình tôi là gia đình làm ăn buôn bán, lâu lâu coi báo thì xem tin tức chứ ai đi đọc cáo phó làm gì.
ST
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Vodanhthi

Chuyện bình thường

TTCT - Bệnh tâm thần thật rắc rối. Một triệu chứng nhưng có thể do nhiều nguyên nhân, rồi cùng một nguyên nhân lại có nhiều triệu chứng. Bệnh nhổ tóc là một trong những thể tâm thần mới được phát hiện trong thời gian gần đây.

http://phienbancu.tuoitre.vn/tianyon/ImageView.aspx?ThumbnailID=457693

Do đã được các hãng thuốc mọc tóc tập huấn rất kỹ về các dấu hiệu nhận dạng, nên khi thấy hắn đội nguyên cái mũ bảo hiểm sùm sụp bước vào, tôi cất giọng đồng cảm:

- Xin chào! Không còn... sợi nào ư?

Có lẽ cảm nhận được sự quan tâm, hắn từ từ giở cái mũ bảo hiểm ra đặt lên bàn, xúc động lắp bắp:

- Cũng còn... được... ba sợi.

Còn ba sợi hay trọc lóc láng o thì cũng chẳng có ý nghĩa gì lắm đối với việc chữa trị, nhưng ít nhiều cũng cho thấy bệnh nhân có khả năng... tự kiềm chế khá tốt. Điều này khiến tôi... an tâm hơn.

- Bắt đầu khi nào?

Trong lúc trình bày, hai bàn tay hắn liên tục xoa xoa lên trán, thỉnh thoảng hai ngón cái và trỏ se se nhè nhẹ lên mấy sợi tóc khẽ giật giật...

- Hồi đầu mỗi lần bức xúc tôi giật cả túm. Sau đó giảm dần...

Tôi gật gù ra chiều thấu hiểu:

- Tốt! Thả lỏng một chút, bớt bức xúc một chút sẽ sống thọ hơn.

Hắn rầu rĩ, thở dài:

- Không, bức xúc không giảm. Chỉ có thể giảm số tóc nhổ. Bây giờ mỗi lần chỉ một sợi thôi.

Mỗi lần một cọng mà cả cái đầu chỉ còn ba sợi. Hắn không ổn hay cái gì đó không ổn? Tôi nhăn mày suy nghĩ, còn hắn tiếp tục:

- Đầu tiên vì việc học, tôi bức xúc hết... nửa mái đầu. Bây giờ mới tạm ngưng...

Bệnh này chỉ có hai trường hợp cắt cơn: một là hết tóc, hai là hết bức xúc. Rõ ràng tóc hắn vẫn còn, điều đó làm tôi ngạc nhiên:

- Vậy việc học đã ổn?

- Không! Có điều bức xúc cứ lặp đi lặp lại, hình như nó trở nên bình thường!...

Có vẻ như mình đang tiếp cận liệu pháp chữa trị. Tôi vội hỏi:

- Hãy suy nghĩ thật kỹ rồi trả lời. Lần bứt gần nhất cách nay bao lâu?

Hắn nhăn mặt:

- Khoảng một tháng.

- Tốt! Từ đó đến giờ có... bứt nữa không?

Hỏi xong tôi mới thấy mình ngu! Ba cọng còn lại chẳng đang phất phơ trên đầu của hắn là gì. Tôi vội khỏa lấp:

- Thế sao cậu lại đến đây?

Đột nhiên hắn thò tay lên đầu nắm một sợi tóc, bức xúc:

- Vì sao dạo này hay cúp điện?

Tôi giúp hắn nhận được thông tin mới nhất, theo phiên bản 2010:

- Do giá rẻ!

“Bựt” một phát, một sợi tóc đã nằm trên bàn. Đột nhiên tôi lóe ra một ý:

- Chỗ xây lố sẽ chuyển công năng...

Lại “bựt”. Vậy là chỉ còn một sợi, tôi tung đòn quyết định:

- Vua ta trông giống vua tàu.

...

Nhìn cái đầu mà có muốn cũng không thể giật bứt gì nữa, tôi gật gù:

- OK! Bệnh cậu đã hết...

Hắn lặng lẽ đặt tiền lên bàn và bước ra. Tôi cầm cái mũ bảo hiểm bước theo. Hắn chợt quay lại, nhìn mái tóc trên đầu tôi và... nuốt nước bọt. An toàn là trên hết! Tôi lập tức chụp ngay cái mũ bảo hiểm lên đầu:

- Bình tĩnh! Để phòng bệnh tái phát cậu phải luyện... tự kỷ ám thị! Phải luôn nhủ rằng mọi bức xúc đều là chuyện bình thường. Nào... hãy thử xem...

Hắn nhìn thẳng vào mắt tôi, miệng lẩm bẩm:

- Xăng xuống một lên mười là bình thường... Kẹt xe là bình thường...

Thật hiệu quả! Hắn vồn vã bắt tay tôi, cảm ơn rối rít và tiếp tục... tự ám thị:

- Lạm thu là chuyện bình thường! Tham nhũng cũng là chuyện...

Hắn vừa lẩm bẩm vừa chầm chậm bước ra cửa. Tôi chăm chú nhìn theo và thấy rõ ràng là hắn không đưa tay lên đầu nữa.

XUÂN GIANG
Mở mắt thì chạy theo cảnh
  Nhắm mắt thì chạy theo mộng.
                 (Ngọc Tuyền Hạo)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thái Thanh Tâm

Chỉ ba lần thôi


Trong giờ học “Giải phẫu sinh lý người”, một nữ sinh liên tục gây mất trật tự.

Thày giáo đã nhắc nhở nhưng không hiệu quả nên tức giận quát to:
- Này em kia, tôi sẽ đuổi ra khỏi lớp nếu em không trả lời được câu hỏi sau đây: “Bộ phận cơ thể nào lúc lớn có thể tích gấp 7 lần lúc bé?”
Cô học trò suy nghĩ một lát rồi bỗng đỏ mặt, không trả lời, chỉ cười ấp úng:
- Khi… khi…
- Sao không trả lời đi, còn cười gì?
- Khi… khi…
- Thôi đủ rồi! Em hãy ra khỏi lớp ngay vì không thuộc bài và nói chuyện riêng. Hãy nghe đây: “Đó là lá phổi bởi khi hít vào và thở ra, thể tích chênh nhau 7 lần. Còn cái “khi… khi…” của cô chỉ gấp có 3 lần thôi.

ST
Trên đời này, chuyện gì cũng có thể xẩy ra-Thái Thanh Tâm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Một người bạn bình thường

Chuyện cười không kết thúc


Ông cậu lại gọi cho cô thư ký: Tuần này tôi phải dành thời gian cho cháu trai. Hoãn chuyến công tác lại nhé Cô thư ký lại gọi cho chồng: Tuần này sếp bận nên chuyến công tác hoãn rồi anh ạ Ông chồng lại gọi cho cô bồ: Vợ anh hoãn chuyến công tác rồi nên tuần này chúng ta ko bên nhau được em ạ Cô bồ lại gọi điện cho cậu học sinh thông báo: Tuần này mình vẫn học như bình thường Cậu bé lại gọi điện cho ông của mình: Ông ơi, cô giáo cháu bảo tuần này vẫn phải học nên cháu ko đi chơi với ông được rồi Ông cậu lại gọi cho cô thư ký: Tuần này tôi vẫn tham dự cuộc họp, cô sắp xếp lịch hẹn đi nhé.---------> !!!!!!!!!!!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Một người bạn bình thường

Mơ ước của các đức ông chồng

- Bà xã bắt được tôi trong phòng cô hàng xóm ở tầng hai nên tức quá nhảy xuống đường, gãy mấy cái xương sườn. Bà ấy hiện còn nằm viện.

- Sao anh cứ làm những chuyện thiếu suy nghĩ như vậy?

- Nếu biết trước sự thể, tôi đã lên phòng cô gái ở tầng bảy rồi.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Bạch Hổ

Cô gái ghẹo nhà sư


Có một vị sư một lần lên xe buýt “chẳng may” ngồi cạnh một em chân đã dài mà nhà lại nghèo. Sau một hồi trêu trọc nhà sư, cô gái hỏi: - Bạch thầy, giữa hai chân thầy có cái gì ạ. Nhà sư nghĩ mình đi tu thi chỉ dùng có mỗi một chức năng nên có cũng như chết rồi. Nghĩ vậy nhà sư trả lời cô gái: - Giữa hai chân ta có một xác chết Cô cười bảo: - Thế thì giữa hai chân em cũng có…… Nhà sư tò mò???? - Có cái gì cơ? Cô gái: - Thế mà cũng hỏi, có cái quan tài chứ cái gì nữa ---> mô phật, đến đốt chùa với con gái bi giờ mất
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 128 trang (1272 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [90] [91] [92] [93] [94] [95] [96] ... ›Trang sau »Trang cuối