Trang trong tổng số 12 trang (120 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [3] [4] [5] [6] [7] [8] [9] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Hoa Chanh

HOA XƯƠNG RỒNG
                                 
Mỗi con người như một loài cây
Đến ngày sinh - một lần hoa đơm trái
Bạn là hồng nhung sắc hương tỏa mãi
Tôi tựa cây xương rồng cằn cỗi chông gai.

Đừng vì nhìn cây đã vội vã trách ai,
Dẫu không muốn, tôi chẳng thành cây khác.
Xương rồng chỉ sinh ra từ miền gió cát.
Gió bỏng, cát bay, chỉ tạo được xương rồng.

Tôi là loài cây gai góc lạ lùng,
Là đứa con của thiên thần khắc nghiệt.
Ngày nắng rát, đêm hãi hùng cái chết,
Nhỏ bé, đơn côi, xương rồng vẫn vươn lên.

Bao giờ đi trên sa mạc,trong đêm
Bạn sẽ thấy giữa không gian quạnh vắng,
Xương rồng cựa mình,âm thầm,yên lặng
Kết tinh nắng trời tạo những bông hoa.

Bạn ơi xương rồng chịu lắm xót xa,
Hoa vẫn nở rạng ngời sắc đỏ.
Dành cho hoa trọn cuộc đời bé nhỏ
Nên thân xương rồng cằn cỗi, xác xơ....

Bạn nghe chăng trong thực, trong mơ,
Hè về xem xương rồng say mê cùng nắng,
Khát vọng mùa hoa thắm tươi cát trắng
Khát vọng sẽ còn cứng cáp, sinh sôi...

   Nguyễn Hằng Nga
Con đường em về năm xưa
Có biết hay chăng bây giờ
Hoa tím thôi không chờ nữa
Chỉ còn ta đứng dưới mưa...
14.00
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Chanh

HOA SO ĐŨA    

Em ơi! Quê mình miền đồng chua
Hoa xuân rặc một loài so đũa
Dù đất cằn, nước phèn, nắng lửa
Vẫn trắng ngần trước gió đong đưa

Hương không tỏa, không khoe sắc thắm
Mật ngọt ngào, phong kín đài hoa
Từng đôi một kết chùm đầm ấm
Trong hương đồng cỏ nội mặn mà!

   Chi Lan
Con đường em về năm xưa
Có biết hay chăng bây giờ
Hoa tím thôi không chờ nữa
Chỉ còn ta đứng dưới mưa...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Chanh

SO ĐŨA HOA

Cũng là hoa, khác gì đâu
Cắm vào bình, lại lắc đầu, bỏ ra.
Thôi mà, hoa chỉ là hoa
Cũng là màu sắc ấy và cũng hương
Đã thương thì cứ liều thương
Sao còn tẩn mẩn đo lường săm soi...

Hoa vô tư nở bên đời
Ta vô tình lại học đòi xót xa.

   Thu Nguyệt
Con đường em về năm xưa
Có biết hay chăng bây giờ
Hoa tím thôi không chờ nữa
Chỉ còn ta đứng dưới mưa...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Chanh

HOA MUỐNG BIỂN

Thiếu phụ ngóng chồng
Nỗi đau hóa đá - vọng phu.

Em ngóng đợi anh
Nỗi buồn hóa thành hoa muống biển.

Bông hoa trắng xinh xinh
Nhụy hoa buồn tim tím
Rưng rức mắt người
Rưng rức trái tim đau...

Sao em không hóa thành hòn đá ngóng trông nhau
Bền vững, thủy chung, trầm mặc trông ra phía biển
Em lại hóa thành loài hoa rau muống
Cứ mãi bồng bềnh... làm khổ suốt đời nhau

Dưới cái nắng ban trưa - lá héo, hoa úa màu
Cứ dại khờ, oằn mình, vật vã dưới chân ai - trên cát
Anh hiểu được em - nỗi buồn kia tan nát
Người ấy không về... mê mải cuối trời xa...

Suốt một đời, sao em chẳng nhận ra
Hóa kiếp thân em - nỗi buồn xưa còn đó
Lữ khách ơi, đừng một lần giẫm lên loài hoa nhỏ!
Để cô muống chân tình tan nát... cõi lòng đau!

   Khải Nguyên
Con đường em về năm xưa
Có biết hay chăng bây giờ
Hoa tím thôi không chờ nữa
Chỉ còn ta đứng dưới mưa...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Chanh

HOA PHƯỢNG NGÀY XƯA

Ngồi buồn nhớ lại tuổi thơ
Nhớ ngày xưa có con đò ven sông
sân trường có bóng phượng hồng
Nhớ em ngày ấy mắt long lanh cười

Tuổi thơ hai đứa ham chơi
Nhặt hoa bưởi bảo sao rơi trên trời
Em thường quấn quít bên tôi
Chân vui chim sáo nói cười ngây ngô

Ngày xưa là của mộng mơ
Bướm vàng bay đậu trang thơ học trò
Một hôm thuyền lạc bến bờ
Ai đem thả hết khung trời ngày xưa

Cầu vòng ngũ sắc trời mưa
Em đi cũng đã mấy mùa phượng rơi
Hôm nay trên tỉnh về chơi
Gặp nhau bỗng thấy bồi hồi làm sao

Tay tôi một nhánh bông lau
Tay em một chiếc dù xoay màu hồng
Phượng rơi đỏ cả con đường
Ngày xưa tôi nhớ..... em còn nhớ không

   Lưu Vĩnh Hạ
Con đường em về năm xưa
Có biết hay chăng bây giờ
Hoa tím thôi không chờ nữa
Chỉ còn ta đứng dưới mưa...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Chanh

HOA GẠO THÁNG BA

Tôi trở về quê thăm lại những con đường
Nắng tháng ba không còn hoa gạo nữa,
Tuổi thơ tôi cũng theo về viễn xứ
Hoa đỏ trong lòng day dứt mãi chưa nguôi.

Áo mẹ sờn bạc trắng mồ hôi
Tôi vô tâm nên bây giờ mới biết,
Bao nhiêu năm đi xa biền biệt
Hoa gạo rơi đầy trong khoảng lặng nhớ thương…

Vẫn còn đây tít tắp những con đường
Bè bạn ngày xưa ở nơi đâu xa thế?
Có nhớ hay chăng những tháng năm thơ bé
Chân đất, đầu trần, hoa gạo đỏ vòng tay.

Tháng ba lại về nơi khóe mắt cay cay
Hoa gạo thắp trong tim tôi đi tìm câu hát-
Câu hát bâng khuâng về những gì đã mất
“Những con đường hoa gạo đỏ tháng ba”.

Và mẹ vẫn chờ ở phía cuối đường xa
Nắng hanh hao nhớ thương màu hoa gạo,
Tôi sẽ về để mẹ lại cầm roi đi tìm và bảo
“Ăn hoa gạo rồi đến tối nhịn cơm”.

Ngoài đô thành hoa ngào ngạt hương thơm
Hoa gạo quê tôi chỉ hết mình rực cháy,
Để ai đi xa dõi mắt nhìn cũng thấy
Những bàn tay vẫy vẫy gọi quay về.

   Người Kinh Bắc 31/03/2008
Con đường em về năm xưa
Có biết hay chăng bây giờ
Hoa tím thôi không chờ nữa
Chỉ còn ta đứng dưới mưa...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Chanh

HOA NGỌC LAN

Ngọc lan rụng trắng trên nền xanh cỏ
Bên hồi nhà đã cả chục hè qua.
Cánh hoa ấy trong tôi thời bé nhỏ
Thủa ngây thơ trong trắng sống bên bà.

Thủa thơ ấu khi tôi còn bé tí
Thường nhặt hoa đem tặng lại cho bà
Bà lại thưởng cái bánh đa nho nhỏ
Để đến giờ đâm ra nghiện bánh đa

Giờ cứ mỗi độ ngọc lan nở rộ
Lòng lại dâng nỗi nhớ nhà nhớ bà.
Tôi lại nhặt từng bông hoa trắng nhỏ
Nhưng giờ đây chẳng ai đổi bánh đa.
  
    Dương Vũ
Con đường em về năm xưa
Có biết hay chăng bây giờ
Hoa tím thôi không chờ nữa
Chỉ còn ta đứng dưới mưa...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Chanh

HOA MÓNG RỒNG

Ơi bông hoa nho nhỏ
Hương mang tự thuở nào
Mà chiều nay hoa nở
Làm hồn anh xôn xao

Ơi em bông hoa nhỏ
Cánh xoè như ngón tay
Em mềm như lá cỏ
Mà hương làm anh say

Có phải chăng hỡi gió
Em lọc trong nắng trời
Nên chiều nay em nở
Hương nồng làm anh say.

 (?)
Con đường em về năm xưa
Có biết hay chăng bây giờ
Hoa tím thôi không chờ nữa
Chỉ còn ta đứng dưới mưa...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Hoa Chanh

Xin đừng quên nhau

Rừng Ðà Lạt sương giăng
Nép ven bờ suối vắng
Dịu dàng một bông hoa
Có tên nghe rất lạ:
Hoa "xin đừng quên em!"

Anh ngắt một bông xem
Hoa tím màu chung thuỷ
Lời hoa như thủ thỉ
Nhắc: xin đừng quên nhau...

Nào anh đã quên đâu
Câu chuyện xưa kể lại:
Có một đôi trai gái
Dạo bên bờ suối xanh

Cô thiếu nữ hiền lành
Say hái hoa mê mải
Chợt ngã xuống suối sâu
Người yêu không tới kịp
Thôi rồi còn nữa đâu...!

Trước khi nàng tắt thở
Còn ném hoa lên bờ
Tặng người yêu và dặn:
"Xin hãy đừng quên em!!!"

Xin hãy đừng quên em
Từ đấy thành tiếng gọi
Hoa "xin đừng quên em!!!"
Từ đấy thành tiếng nói
Muôn đời của trái tim!

    (?)
Con đường em về năm xưa
Có biết hay chăng bây giờ
Hoa tím thôi không chờ nữa
Chỉ còn ta đứng dưới mưa...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

chanh7999

Hoa Ngọc Lan

Kín hương dịu sắc nắng mai non
Nuột nà óng tựa búp tay thon
Ai tặng ai gài xinh mái tóc
Mới thoạt nhìn thôi muốn ghé hôn

.........
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 12 trang (120 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [3] [4] [5] [6] [7] [8] [9] ... ›Trang sau »Trang cuối