Thả hồn, một chút lang thang Ru mình, nhẹ bớt lo toan cuộc đời. Bốn mùa, thi tứ đầy vơi, Chữ tình, vấn vít là nơi dãi bày. Đất trời, hoa lá cỏ cây, Quê hương, kỉ niệm những ngày tuổi thơ. Tình đầu,ôi! Thuở mộng mơ, Mà sao ánh mắt bây giờ còn vương. Má hồng, đã trải phong sương, Chiều mưa, phảng phất giọt buồn thời gian . Hỏi người ở tận phương nam, Thu về, có gửi nắng vàng tương tư. Bâng khuâng, chuyện cũ thề xưa, Ru minh, để được nhớ thương cuộc đời. 2010
Nghĩ về Nghĩ về với kỉ niệm xưa, Người ơi, khó nhọc nắng mưa làm gì? Đắng cay ngọt buổi xuân thì, Heo may vuơng vấn chữ vì ngổn ngang. Phượng hồng nhạt trước thời gian, Nửa đời ngoảnh lại Trường Giang đôi bờ. Nghe lòng dan díu cau thơ, Nhớ nay chôn chặt mộng mơ một đời. 2009 TRẦN MINH TÂM
Tình yêu muôn thủa quen mà lạ. Đã hiểu sao còn lại thế a ? Những tưởng trời trong mây chẳng gợn, Đâu dè mặt nước khói sương pha ! Nghĩ đời ngoắt ngoéo đường trăm ngả, Thấy dạ quanh co lối chửa hoà. Hạnh phúc vơi đầy do cảm nhận, Có chăng ? ảo ảnh kiếp người ta . 2008 TRẦN MINH TÂM
xem thơ của bạn nghe như ray rứt sao sao ấy..., không phải tiếc nuối, cũng không phải mãn nguyện, cũng không vừa lòng ..., không diễn tả được. Có lẽ do tuổi đời S chưa bằng nên S cảm thụ chưa ra, thơ của bạn là những khúc tình nao lòng người đã có lần thất hứa Dựa theo tiêu đề S cũng xin góp với bạn một lỗi hẹn nha(mà có lẽ không phải lỗi hẹn, mà đúng là nên lỗi hẹn ^^) bài này S viết hồi mùa dông năm ngoái...
NHỮNG MÙA ĐÔNG LỖI HẸN
Mấy lần rồi nếu đúng hẹn mùa đông Chắc anh chỉ thấy dòng đời hối hả Phải không em, lỡ đời không vấp ngã Để vuột tay nhau lạc mất mấy mùa
Mùa đông đứng nhìn lại kỷ niệm xưa Khẽ vuốt cây rung dù là cơn gió Nhắc nhở bâng quơ bóng hình đứng đó Đã mấy đông rồi không thấy về thăm
Có lẽ mùa đông đã quá xa xăm Xa một tầm tay mấy lần chín tháng Xuân thắm hạ phai thu chiều lơ đãng Đông đến ngóng chờ rồi lặng lẽ đi
Thôi đông hãy như cô gái xuân thì Chớm một chút cho lòng xuân mát lạnh Ta cũng lỗi hẹn dù biết đông canh cánh Giữ trong lòng ấp ủ những niềm riêng
Có phải thế mà Đông cứ lạnh thêm?
______________________SiNguyen____
người ta nói sự tiếc nuối ăn mòn tuổi xuân, chúc bạn luôn có những tháng ngày an lành và thảnh thơi
Xin xem chữ bằng con mắt trái tim Đừng đo chữ bằng chiều dài đường ruột
Cảm ơn, em gái Nộn Khê ơi ! Bầu bạn bên em thật tuyệt vời. Đáy mắt em nhìn trong giếng ngọc, Tóc dài em thả tựa mây trôi...
Mấy vần anh viết tặng quê hương, Chưa nói với em được tỏ tường. Mong đến một ngày anh gặp lại, Rượu nồng, hai đứa kết yêu thương. 2007 TRẦN MINH TÂM (*) Khuê Văn Các là biểu tượng ngôi sao văn học ở văn miếu mà làng tôi láy làm biểu tượng ở cổng làng (bài thơ đã được in trong tạp trí văn nghệ Ninh Bình tháng 12/2009)