MỘT THOÁNG SA-PA.
-Mây như ngơ ngẩn giữa thung xanh,
Lãng đãng sương ngàn,gió mỏng manh,
Cao vút Sa Mu,chiều đã xuống
Sa-Pa lặng lẽ giấc yên lành.
Phăng-xi-păng xừng xững trong mờ ảo,
Hoạ mi cao giọng,động âm thanh.
-Em ở lưng trời khoe kiều diễm,
Mây ngàn ngan ngát,đượm hương say,
Thanh tân dáng vẻ,đầy mê đắm,
Cho khối kẻ,lòng vương ngất ngây.
Người đến,người đi còn bịn rịn,
Những bàn tay,nắm lấy bàn tay.
-Thác-bạc,Cầu-mây tiếng suối reo,
Đường đi mây phủ,dốc thêm đèo,
Xe bon trong lớp sương mờ ảo,
Trong bản,bao người đứng ngóng theo,
Tay vẫy,mắt nhìn,lòng rối rít,
Chiếc khăn thổ cẩm nói bao điều.
-Lãng mạn từng con đường ta qua,
Cà-phê quán nhỏ,chút se da,
Cô nương chủ quán,e còn thẹn,
Giọng nói êm ru đến mượt mà.
Có kẻ lòng vương,thường ghé lại,
Chuyện chưa kịp thắm,đã chia xa.
-Lặng lẽ Sa-Pa giữa núi cao,
Chợ tình riêng có,đã từ lâu,
Bao đời,trai gái từng hò hẹn,
Chắp mối nhân duyên đẹp sắc mầu.
Sơn nữ,mắt tròn,đen lúng liếng,
Để hồng đôi má,mãi cho nhau.
-Ta đến Sa-Pa đêm mờ ảo,
Đèn đường đắm đuối giữa màn sương,
Thơm lừng ngô nướng,con đường nhỏ,
Em gái trao tay,má ửng hường,
Năm ngón tay xoè trên lửa nóng,
Nghe lời thầm thĩ,đến la thương.
-Chỉ còn trọn vẹn hôm nay nữa,
Nên muốn cùng em thức suốt đêm,
Bỗng thấy,đầy hương lan toả khắp,
Tóc thơm bay,dạ rối tơ mềm.
Oà trong thanh vắng,cơn mưa trút,
Rửa sạch niềm riêng,phải thế em ?
-Xa rồi,biết có bao giờ đến,
Níu lại,mong cầm một chút thơ,
Đằm thắm Sa-Pa,niềm luyến nhớ`,
Những chiều êm ả đến không ngờ,
Để mãi nao lòng bao khách đến,
Xa rồi,tâm tưởng hãy còn mơ.
Đ-Q-L.
<table><tbody><tr><td><a href="http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=aQM2hIhQurHSD6OLGRNWgw&Page=100"><font color="red"><b>Thơ Đặng Vô Thường –Thơ Đường- tập 1</b></font></a></td></tr></tbody></table>
<table><tbody><tr><td><a href="http://www.thivien.net/forum_viewtopic.php?UID=1nPi_YLwNjj6jqJJ5OtTPg"><font color="red"><b>Thơ Đặng Vô Thường Thơ mới - tập 1</b></font></a></td></tr></tbody></table>