Trang trong tổng số 64 trang (640 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [34] [35] [36] [37] [38] [39] [40] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Thám Hoa

ĐẸP KHOE XẤU CHE

Chưa rành đẹp hở xấu thời che
Mới hiểu nào thông đã lập loè
Nguyệt rỡ hơn đèn chăng bởi gió
Thân ngời đẹp áo cũng vì me
Rồi bay lớp vỏ trơ hoài mẽ
Ví rửa phần trong lợm mãi hè
Bản chất phơi bày nom dễ oẹ
Vui lòng ủ chặt nhớ đừng khoe

Thám Hoa
Yêu người ta đã biết yêu hoa
Thám Hoa từ đó thành ra tên mình
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thám Hoa

TRĂN TRỞ

Nửa gánh phong trần nặng trĩu vai
Trò chiêu thấy đủ những bi hài
Cơ cầu dẫm hết nào vinh hiển
Bĩ cực qua rồi tưởng thái lai
Mỗi dịp xuân về than thở vắn
Nhiều khi mộng tỉnh đắn đo dài
Thân cùm số mệnh nên giờ phải…
Cũng chịu thôi mà chẳng trách ai

Thám Hoa
Yêu người ta đã biết yêu hoa
Thám Hoa từ đó thành ra tên mình
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thám Hoa

KHUYÊN

Sao đành cất lưỡi ở ngoài răng
Miết khổ mà biên độc ngữ xằng
Chỉ khiến tâm gàn khi cãi nhặng
Thêm sầu phận lẻ lúc bàn căng
Mà hay chí sỹ dùng ngôn thẳng
Tất hiểu phàm phu mặc lẽ bằng
Lại vẫn gieo lời thô thiển: nhắng
Ta bèn bảo ráng học hành năng

Thám Hoa
Yêu người ta đã biết yêu hoa
Thám Hoa từ đó thành ra tên mình
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thám Hoa

GIỮA ĐỈNH PHÙ VÂN

Giữa đỉnh Phù Vân ngạo khúc hề
Buông mình rũ sạch hết lầm mê!
Huyền môn giác ngộ lòng thanh thản
Võng giá chừng qua cảnh bộn bề
Mọi nỗi ưu sầu tan biến hẳn
Muôn dòng cảm xúc lịm dần tê!
Chiều lơi bất chợt từ xa thẳm
Tiếng mẹ ầu ơ thoảng vỗ về

Thám Hoa
Yêu người ta đã biết yêu hoa
Thám Hoa từ đó thành ra tên mình
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thám Hoa

THẠCH SÙNG
(Lưỡng xà nghịch thiệt)

Khùng do chẳng có Mẻ Kho dùng…
Thùng sạch sành sanh hoá Thạch Sùng
Cởi bá tàn gia nào bởi cá…
Vung chì bại sản chính vì chung…
Tiếc liền mắt đỏ kim tiền liếc
Tung rối âm khàn chập tối rung
Phủ nhận mình thua rồi nhủ phận
Cùng trôn mọc vĩ kiếm côn trùng

Thám Hoa
Yêu người ta đã biết yêu hoa
Thám Hoa từ đó thành ra tên mình
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thám Hoa

NGOẠN CẢNH HÙNG SƠN

Giây trầm mặc ngắm đỉnh Hùng sơn
Dõi cảnh chiều đông gió dập dờn
Nắng cõng tà dương chầm chậm đổ
Sương ùa nõn lá nhẹ nhàng mơn
Đầu cung bỗng thấy hào quang hiện
Giữa sảnh dường nghe tiếng Lạc vờn
Hiểu bốn nghìn năm đà dựng cõi
Tâm thành bái vọng khảm hoài ơn

Thám Hoa
Yêu người ta đã biết yêu hoa
Thám Hoa từ đó thành ra tên mình
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thám Hoa

HỒI MÃ CƯỚC

Buổi nọ nàng tung cú mã hồi
Dê xồm lĩnh cước dập phù môi
Sa sầm nét mặt trời chao đảo
Hoảng loạn thần kinh đất ngã ngồi
Bởi oánh nhan hồng đâu dễ vậy
Không tường võ nghệ chút thì thôi
Đừng mong bắt nạt thêm lần nữa
Lỡ cậu mà điên xẻo phéng...chồi

Thám Hoa
Yêu người ta đã biết yêu hoa
Thám Hoa từ đó thành ra tên mình
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thám Hoa

CƯỜI ….

Chợt hiểu ra đời thói vẫn ganh
Niềm vui dẫu ảo cớ sao đành…
Đơm điều phụ nghĩa trơ hoài khẳm
Ủ máu phun người lợm mãi tanh
Đã giả chân thành dao mé bụng
Còn phô hiểm độc kiếm sau mành
Không ngờ giáp mặt ta cười khảy
Vội vã quay đầu rảo bước nhanh

Thám Hoa
Yêu người ta đã biết yêu hoa
Thám Hoa từ đó thành ra tên mình
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thám Hoa

CÁNH CÒ CÕNG NẮNG CÕNG MƯA
MẸ TÔI CÕNG CẢ BỐN MÙA GIÓ SƯƠNG
(Phú đắc)

Cực khổ đêm ngày dưỡng chúng con
Lừa xương rát lưỡi miệng nhai mòn
Thân gầy vất vả be đồng cạn
Bão thẳm cơ cầu gặt lúa non
Mộng giấc không về đêm hỏi đẫy
Cười môi chẳng thắp nụ xoe tròn
Hoài thương vũng mắt đầy trăn trở
Những vệt thăng trầm cướp tuổi son

Thám Hoa
Yêu người ta đã biết yêu hoa
Thám Hoa từ đó thành ra tên mình
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Thám Hoa

CƯA MINH HIỀN
(Lộc lư ngũ bộ)

Minh Hiền nghệ sỹ chốn Đường thơ
Tiếng đẹp lừng danh mãi chẳng mờ
Lãng tử bao người đêm lặng nhớ
Anh hào lắm kẻ bữa thầm ngơ
Nàng đưa cọng bút buông vần ngỡ…
Gió thổi làn mây lịm quãng chờ
Những khắc bên người như nghẹn thở
Ru hồn đắm mộng khoả bừng mơ

Xướng hoạ ngày đêm cũng chỉ chờ
Minh Hiền nghệ sỹ chốn Đường thơ
Trao tình ý nhị bằng hoa nở
Thả chữ ngời xinh nguyện kiếp thờ
Mấy bận xa nàng tim tưởng vỡ
Dăm lần nhãng bậu mắt buồn trơ
Ai vừa bỗng hiện làm ai đớ
Đủ thấy niềm vui rộn rã nhờ!

Và thêm một kẻ bỗng ngây khờ
Những buổi giao mùa mộng với mơ
Dáng nữ tài nhân vùng Kẻ Chợ
Minh Hiền nghệ sỹ chốn Đường thơ
Thầm khơi chữ đậm cầu xuân nở
Trải bước về êm dõi nguyệt mờ
Giữa tiếng bàn chân hoà nhịp thở
Muôn dòng cảm xúc gạt sầu trơ

Lãng mạn gieo vần khởi ước mơ
Dù cho lắm kẻ vẫn chê khờ
Vì yêu dáng cậu lòng tơi bở
Bởi mộng hình em trí thẫn thờ
Vật phẩm trời phây nhành mắc cỡ
Minh Hiền nghệ sỹ chốn Đường thơ
Làm ai thổn thức đêm ngày ngỡ
Nguyện phủ tình xanh giữa kiếp mờ

Sao còn cố gạn đủ niềm mơ
Chẳng lại mà trao mãi cứ chờ
Cẩn thận nàng đi thời bước lỡ
Không chừng bóng lạc để hình trơ
Âm thầm tiếp cận điều gian, chớ…
Dũng cảm đòng đưa tiếng bạc, lờ…
Sẽ sắm cơi trầu mang hỏi vợ
Minh Hiền nghệ sỹ chốn Đường thơ

Thám Hoa
Yêu người ta đã biết yêu hoa
Thám Hoa từ đó thành ra tên mình
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 64 trang (640 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [34] [35] [36] [37] [38] [39] [40] ... ›Trang sau »Trang cuối