Trang trong tổng số 3 trang (24 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 05/02/2012 09:45
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi nghiemxuanduc vào 05/02/2012 09:46
Có 1 người thích
Ngày gửi: 05/02/2012 09:57
Có 1 người thích
nghiemxuanduc đã viết:Trở lại Mã - Pì - Lèng
Dốc mũi ngựa*
người mệt
đứt hơi
Ngựa và người
hổn hển
đẫm mồ hôi
ù tai
nghe leng keng
xích sắt
Đoàn người
như kiến
vượt Cổng Trời
Tím biếc trên nương
hoa thuốc phiện
Giỏ mận chĩu vai
cô gái Mèo
Tay vẫn xoè ô
che nắng quái
cho chồng cưỡi ngựa
dốc cheo leo
Mây xám Đồng văn
giăng Mèo Vạc
Nho Quế
dòng sông
như chỉ bạc
Gió bấc cao nguyên
rét cắt da
Thượng Phùng
Sơn Vĩ
đường mòn xa
Ba mươi năm
người xưa trở lại
Cô giáo miền xuôi
tuổi xế tà
Đỉnh dốc
đứng nhìn
người leo núi
Nửa ngày
mới thấy
bóng ló ra
Đã rộn đường xe
phiên chợ đông
Ruộng bậc thang xanh
vườn táo hồng
Mà vẫn xót xa
cô vợ trẻ
che đầu chồng
ô rách
chân không
Em bé Mèo
vẫn gặm bắp ngô
Bản làng lạnh cóng
nước cạn khô
Khao khát
bao giờ
khèn rộn rã
Rực rỡ trên đèo
những váy hoa..
----------------------------------------------------------------
.Mã pì lèng: Mã tỵ lĩnh: Dốc mũi ngựa.
. Sợi xích trước đây dùng để leo dốc Mã pì lèng[/quote][bư">[bư
Ngày gửi: 05/02/2012 10:07
nghiemxuanduc đã viết:
Chim nhạnSao chim nhạn về">
Mùa hoa xuân đến
Sao chim nhạn đi
Thu vàng bỗng hiện
Nếu nhạn đến đầu thu
Mùa xuân lại bay đi
Nhịp thời gian còn gì
Đất Trời anh rối loạn
Em hãy làm chim nhạn
Đến mùa anh đúng kỳ
Hoa vườn xuân bừng nở
Thu vàng đẹp mê ly...
Đàn OOC – GAN
Cây đàn đen bí ẩn
Những phím trắng ngọc ngà
Bỗng nhấn vào ký ức
Dòng âm thanh đã xa
Bốc lửa lên điệu Rock
Kèn Sắc xô mê ly.
Tiếng khô ròn tre trúc
Đàn T‘rưng nhịp voi đi
Dìu dặt Ba la lai ca
Rừng Taiga nước Nga
Trời xám Lê-nin-grat
Xao động sóng Nê-va
Mờ bóng chiều thấp thoáng
Thảng thốt tiếng Băng-giô
Sạp nứa đoàn quân ngủ
Dân công vọng tiếng hò…
Tóc bạc rơi trên phím
Khớp đau gượng nhấn đàn
Chợt mơ hồ rộn rã
Giọng hoạ mi ngân vang…[/quote]Sao chim nhạn về
Mùa hoa xuân đến
Sao chim nhạn đi
Thu vàng bỗng hiện
Nếu nhạn đến đầu thu
Mùa xuân lại bay đi
Nhịp thời gian còn gì
Đất Trời anh rối loạn
Em hãy làm chim nhạn
Đến mùa anh đúng kỳ
Hoa vườn xuân bừng nở
Thu vàng đẹp mê ly...
Đàn OOC – GAN
Cây đàn đen bí ẩn
Những phím trắng ngọc ngà
Bỗng nhấn vào ký ức
Dòng âm thanh đã xa
Bốc lửa lên điệu Rock
Kèn Sắc xô mê ly.
Tiếng khô ròn tre trúc
Đàn T‘rưng nhịp voi đi
Dìu dặt Ba la lai ca
Rừng Taiga nước Nga
Trời xám Lê-nin-grat
Xao động sóng Nê-va
Mờ bóng chiều thấp thoáng
Thảng thốt tiếng Băng-giô
Sạp nứa đoàn quân ngủ
Dân công vọng tiếng hò…
Tóc bạc rơi trên phím
Khớp đau gượng nhấn đàn
Chợt mơ hồ rộn rã
Giọng hoạ mi ngân vang…[/quote]
Ngày gửi: 05/02/2012 10:15
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi nghiemxuanduc vào 05/02/2012 10:19
Chim nhạn
Sao chim nhạn về
Mùa hoa xuân đến
Sao chim nhạn đi
Thu vàng bỗng hiện
Nếu nhạn đến đầu thu
Mùa xuân lại bay đi
Nhịp thời gian còn gì
Đất Trời anh rối loạn
Em hãy làm chim nhạn
Đến mùa anh đúng kỳ
Hoa vườn xuân bừng nở
Thu vàng đẹp mê ly...
Đàn OOC – GAN
Cây đàn đen bí ẩn
Những phím trắng ngọc ngà
Bỗng nhấn vào ký ức
Dòng âm thanh đã xa
Bốc lửa lên điệu Rock
Kèn Sắc xô mê ly.
Tiếng khô ròn tre trúc
Đàn T‘rưng nhịp voi đi
Dìu dặt Ba la lai ca
Rừng Taiga nước Nga
Trời xám Lê-nin-grat
Xao động sóng Nê-va
Mờ bóng chiều thấp thoáng
Thảng thốt tiếng Băng-giô
Sạp nứa đoàn quân ngủ
Dân công vọng tiếng hò…
Tóc bạc rơi trên phím
Khớp đau gượng nhấn đàn
Chợt mơ hồ rộn rã
Giọng hoạ mi ngân vang…">
Ngày gửi: 05/02/2012 10:25
Ngày gửi: 05/02/2012 11:51
nghiemxuanduc đã viết:
Thoáng lặng chiều thu
Một dáng thu thoáng lặng trong cây
Hà nội thả lá vàng từng chiếc
Những vòng gỗ tuổi cây bạc phếch
Vết da mồi thoáng hiện chiều nay
Một dáng thu thoáng lặng trong mưa
Mùa Ngâu qua rồi chiếc cầu ô Thước
Dồn nén cả quãng đời mong ước
Để bên nhau trong mưa lạnh chiều thu
Một dáng thu thoáng lặng trong mây
Bụi đỏ chuyến đi , mây trắng chuyến bay
Những lục địa, đại dương, miền xuôi, miền ngược
Con thoi lại về nằm lặng giữa bàn tay
Một dáng thu thoáng hiện trong tim
Giục hối hả diều chưa làm hết
Hãy Người thêm một ngày tốt đẹp
Khi đông về , sẽ ấm lại niềm tin...
Tiếng đêm trong ngõ
Đêm thẳm sâu yên tĩnh
Ngõ cô liêu
Một tiếng trầm
Vang vọng mãi từ chiều
Trong trăn trở đêm dài
Tiếng vọng
Như trườn trên những mái ngói liêu xiêu
Một thoáng gió thở than nhớ tiếc
Những ao đầm và vườn ruộng mênh mông
Tiếng côn trùng nhạt nhoà trong giá rét
Ngọn cỏ cuối cùng
Chết nghẹt giữa bê tông
Một chiếc lá xạc xào bay trong ngõ
Như rụng ra
Từ vòm lá nguỵ trang
Tiếng ì ầm
Đoàn xe lâp loá
ánh đèn gầm ngày xưa
trên đèo dốc chiến trường
Ngõ nhỏ chập chờn trong mộng mị
Đêm yên bình
Nghe rõ cả nhịp tim
Văng vẳng những âm thanh quá khứ
Rì rầm như tiếng tóc bạc thêm...
Sao băng
Thoáng ánh sao băng
Loé ngang trời
Rồi vụt tắt
Anh không tin
Một linh hồn
Vừa khuất
Anh không tin
Vào sự đổi ngôi
Những ngai vàng
Sắp sẵn trên trời
Anh không bảo
Đó là thiên thạch
Đã cháy lên
Khi đến gần trái đất
Anh chỉ mong
Được nắm tay Em
Cùng ước một điều
Thành sự thật
Em yêu anh
Dù khoảnh khắc
Sao rơi...
Đôi bờ SÔNG THƯƠNG
Sông Thương hay sông Tương
Sông Yêu hay sông Nhớ
Bờ bên bồi bên lở
Nước bên đục bên trong...
Câù Bắc giang bắc ngang bến mong
Đâu phải tháng Ngâu nhờ chim Ô Thước
Đâu phải đầu sông cuối sông xa lắc
Chỉ giải yếm thôi cũng thoả ngóng trông
Thế mà anh vẫn đứng bên sông
Cô đơn mãi bờ bên này khao khát
Em kiêu sa rửa lông mày giòng trong
Anh sụt lở và đục ngầu tiếng hát
Tình Trương Chi kết đọng chén Bạch Đàn
Để đêm trăng hiển hiện bóng đò ngang
Nước chảy đôi dòng nh¬ư ngàn năm trước
Vẫn cuộn trào Tình khúc dở dang
Cỏ hoa Cổng Trời
Ngẩng nhìn trời đất mê say
Đứng đây mới thấy mây bay dưới mình
Trên cao nhìn cõi phù sinh
Cỏ hoa vọng tiếng sinh linh đoạn trường
Những đèo dốc , những con đường
Bao nhiêu mơ mộng tầm thường đã qua
Xuống đèo lại trở về nhà
Còn văng vẳng tiếng cỏ hoa Cổng Trời...
Bài ca nhựa Bạch dương
Tôi đàn Bài ca “Nhựa Bạch dương “
Bài ca Nga từ ngày tuổi trẻ
Đàn Ooc- gan
bắt chước tiếng Phong cầm Bai- an buồn tẻ
Và tiếng vê Ba-la-lai-ca
như đàn Nguyệt quê tôi
Gío rừng Tai-ga lại thổi bồi hồi
Vết đen thân gỗ Bạch dương
- gịot máu bầm chiến sĩ
Nơi anh lính Hồng quân yên nghỉ
Từ dưới băng lại nở đoá hoa (*1 )
Như đồng đội tôi
máu chảy chan hoà
Trên đất quê hoa Đào rực rỡ
Nước mắt Mẹ và Em vẫn còn chảy nữa
Cùng nhựa Bạch dương - dòng lệ của cây
_____________________________________
(1 ) Hoa xuyên tuyết – một loài hoa nở dưới băng tuyết
Tản mạn với Sen
Lời rằng sen ngó đào tơ
Trắng trong đâu để bùn nhơ bám vào
*
Giọt sương hạt ngọc trời cao
Long lanh trên lá thấm vào tâm linh
*
Hương đưa ngào ngạt bình minh
Quyện thêm trăng sáng mà thành hồn hoa
*
Cuống xanh đứt đoạn lìa xa
Mối tình lưu luyến vương tơ chẳng rời
*
Góp bụi hồng của cuộc đời
Khoan dung môi nở nụ cười cánh sen
*
Nhọc lòng giữa cuộc đua chen
Tỉnh say vị đắng tâm sen cõi người
Người chạy xe ôm
Ông xe ôm là người hay chuyện
Giúp khách quên đi quãng đường xa
Mũ bảo hiểm và giọng nói hiền hoà
Khách đỡ sợ cái xe cọc cạch
Chuyện cổ kim tinh thông sử sách
Từ nhà Thanh đến đất châu Phi
Miếu đền và tên phố dọc đường đi Cứ vanh vách danh nhân và sự kiện
Rất rạch ròi cái ác và điều thiện
Vẫn băn khoăn di tích bị lãng quên
Có một điều trăn trở triền miên
Là thày giáo dạy môn Sử ký
Lương thấp, nhà nghèo, làm thêm là hợp lý
Có sợ gì kẻ cướp với đường xa
Chỉ băn khoăn phụ huynh trường nhà
Thấy mình kiếm ăn trên đường cát bụi
“ Mũ bảo hiểm này lúc nào tôi cũng đội ! ”
Ngày gửi: 05/02/2012 11:56
Ngày gửi: 05/02/2012 12:04
nghiemxuanduc đã viết:
Thoáng lặng chiều thu
Một dáng thu thoáng lặng trong cây
Hà nội thả lá vàng từng chiếc
Những vòng gỗ tuổi cây bạc phếch
Vết da mồi thoáng hiện chiều nay
Một dáng thu thoáng lặng trong mưa
Mùa Ngâu qua rồi chiếc cầu ô Thước
Dồn nén cả quãng đời mong ước
Để bên nhau trong mưa lạnh chiều thu
Một dáng thu thoáng lặng trong mây
Bụi đỏ chuyến đi , mây trắng chuyến bay
Những lục địa, đại dương, miền xuôi, miền ngược
Con thoi lại về nằm lặng giữa bàn tay
Một dáng thu thoáng hiện trong tim
Giục hối hả diều chưa làm hết
Hãy Người thêm một ngày tốt đẹp
Khi đông về , sẽ ấm lại niềm tin...
Tiếng đêm trong ngõ
Đêm thẳm sâu yên tĩnh
Ngõ cô liêu
Một tiếng trầm
Vang vọng mãi từ chiều
Trong trăn trở đêm dài
Tiếng vọng
Như trườn trên những mái ngói liêu xiêu
Một thoáng gió thở than nhớ tiếc
Những ao đầm và vườn ruộng mênh mông
Tiếng côn trùng nhạt nhoà trong giá rét
Ngọn cỏ cuối cùng
Chết nghẹt giữa bê tông
Một chiếc lá xạc xào bay trong ngõ
Như rụng ra
Từ vòm lá nguỵ trang
Tiếng ì ầm
Đoàn xe lâp loá
ánh đèn gầm ngày xưa
trên đèo dốc chiến trường
Ngõ nhỏ chập chờn trong mộng mị
Đêm yên bình
Nghe rõ cả nhịp tim
Văng vẳng những âm thanh quá khứ
Rì rầm như tiếng tóc bạc thêm...
Sao băng
Thoáng ánh sao băng
Loé ngang trời
Rồi vụt tắt
Anh không tin
Một linh hồn
Vừa khuất
Anh không tin
Vào sự đổi ngôi
Những ngai vàng
Sắp sẵn trên trời
Anh không bảo
Đó là thiên thạch
Đã cháy lên
Khi đến gần trái đất
Anh chỉ mong
Được nắm tay Em
Cùng ước một điều
Thành sự thật
Em yêu anh
Dù khoảnh khắc
Sao rơi...
Đôi bờ SÔNG THƯƠNG
Sông Thương hay sông Tương
Sông Yêu hay sông Nhớ
Bờ bên bồi bên lở
Nước bên đục bên trong...
Câù Bắc giang bắc ngang bến mong
Đâu phải tháng Ngâu nhờ chim Ô Thước
Đâu phải đầu sông cuối sông xa lắc
Chỉ giải yếm thôi cũng thoả ngóng trông
Thế mà anh vẫn đứng bên sông
Cô đơn mãi bờ bên này khao khát
Em kiêu sa rửa lông mày giòng trong
Anh sụt lở và đục ngầu tiếng hát
Tình Trương Chi kết đọng chén Bạch Đàn
Để đêm trăng hiển hiện bóng đò ngang
Nước chảy đôi dòng nh¬ư ngàn năm trước
Vẫn cuộn trào Tình khúc dở dang
Cỏ hoa Cổng Trời
Ngẩng nhìn trời đất mê say
Đứng đây mới thấy mây bay dưới mình
Trên cao nhìn cõi phù sinh
Cỏ hoa vọng tiếng sinh linh đoạn trường
Những đèo dốc , những con đường
Bao nhiêu mơ mộng tầm thường đã qua
Xuống đèo lại trở về nhà
Còn văng vẳng tiếng cỏ hoa Cổng Trời...
Bài ca nhựa Bạch dương
Tôi đàn Bài ca “Nhựa Bạch dương “
Bài ca Nga từ ngày tuổi trẻ
Đàn Ooc- gan
bắt chước tiếng Phong cầm Bai- an buồn tẻ
Và tiếng vê Ba-la-lai-ca
như đàn Nguyệt quê tôi
Gío rừng Tai-ga lại thổi bồi hồi
Vết đen thân gỗ Bạch dương
- gịot máu bầm chiến sĩ
Nơi anh lính Hồng quân yên nghỉ
Từ dưới băng lại nở đoá hoa (*1 )
Như đồng đội tôi
máu chảy chan hoà
Trên đất quê hoa Đào rực rỡ
Nước mắt Mẹ và Em vẫn còn chảy nữa
Cùng nhựa Bạch dương - dòng lệ của cây
_____________________________________
(1 ) Hoa xuyên tuyết – một loài hoa nở dưới băng tuyết
Tản mạn với Sen
Lời rằng sen ngó đào tơ
Trắng trong đâu để bùn nhơ bám vào
*
Giọt sương hạt ngọc trời cao
Long lanh trên lá thấm vào tâm linh
*
Hương đưa ngào ngạt bình minh
Quyện thêm trăng sáng mà thành hồn hoa
*
Cuống xanh đứt đoạn lìa xa
Mối tình lưu luyến vương tơ chẳng rời
*
Góp bụi hồng của cuộc đời
Khoan dung môi nở nụ cười cánh sen
*
Nhọc lòng giữa cuộc đua chen
Tỉnh say vị đắng tâm sen cõi người
Người chạy xe ôm
Ông xe ôm là người hay chuyện
Giúp khách quên đi quãng đường xa
Mũ bảo hiểm và giọng nói hiền hoà
Khách đỡ sợ cái xe cọc cạch
Chuyện cổ kim tinh thông sử sách
Từ nhà Thanh đến đất châu Phi
Miếu đền và tên phố dọc đường đi Cứ vanh vách danh nhân và sự kiện
Rất rạch ròi cái ác và điều thiện
Vẫn băn khoăn di tích bị lãng quên
Có một điều trăn trở triền miên
Là thày giáo dạy môn Sử ký
Lương thấp, nhà nghèo, làm thêm là hợp lý
Có sợ gì kẻ cướp với đường xa
Chỉ băn khoăn phụ huynh trường nhà
Thấy mình kiếm ăn trên đường cát bụi
“ Mũ bảo hiểm này lúc nào tôi cũng đội ! ”
Ngày gửi: 05/02/2012 16:08
nghiemxuanduc đã viết:Nước non Đà Lạt
Nước mát trong xanh như tơ liễu
Xuân Hương, Than Thở rất hiền hoà
Thác Prenn thư thái và duyên dáng
Trầm lặng Tuyền Lâm vẫn đậm đà
Non không cao vút, không mờ xa
Non ấp ôm mây, đỡ phố nhà
Âu yếm sương mù bồng chim én
Ánh lửa đầu non ấm khách xa
Tôi hiểu vì sao hoa Đà Lạt
Ngát hương và quấn quít quanh ta
Mối tình non nước hòa thuận thế
Sinh đàn con là những đoá hoa.
Mưa bóng mây
Mây tím dịu trời , mưa bóng mây
Đã lâu ngày mới gặp em đây
Một thoáng tóc bay, tà áo nhẹ
Cơn mưa chưa thỏa khát vòm cây…
Bến Đục
Dòng sông có bên trong bên đục
Bến ấy thật thà , Bến Đục thôi
Bến trong ta mãi tìm không thấy
Đục , trong chắc phải gạn lòng người…[/quote]">
Trang trong tổng số 3 trang (24 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] ›Trang sau »Trang cuối