Trang trong tổng số 14 trang (136 bài viết)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Mắt Bão

QUÀ TẶNG

Tặng em cành hồng thắm đỏ
Tô điểm thêm nét nhu mì
Tiếng cười ngọt như giọng lá
Lúng liếng miệng cười nở hoa.

Tặng em vầng trăng cổ tích
Ru giấc ca dao thật thà
Gởi vào trái tim cô Tấm
Tâm hồn dịu hiền thiết tha.

Tặng em màu xanh biển cả
Khoác lên áo đẹp da trời
Cánh diều căng đầy no gió
Vỗ về muôn vàn ước mơ

Tặng em tình yêu xứ sở
Nẻo đường muôn ngả thênh thang
Khói chiều mây trời lãng đãng
Biển trời gió lộng mênh mang.

Tặng em vòng tay bè bạn
Làm hành trang tuổi thơ ngây
Thầy cô - con đò thầm lặng
Mẹ cha - tổ ấm dịu dàng.

Tặng em tình ca năm tháng
Ru hoài thành giấc mơ hoa
Tặng em tình si lãng mạn
Cho đời anh hết phôi pha.
                    16/12/2008
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

TRẢ NỢ TRÁI TIM
           (Tặng tuổi hai tám)

Mười năm rồi ta nợ một trái tim
Một ánh mắt, một nụ cười trong trẻo
Nợ đôi môi ngọt ngào đêm tóc rối   
Nợ nỗi buồn
nợ câu nói thương yêu.

Mười năm rồi nợ hờn dỗi xa xôi
Nợ nỗi nhớ
nợ niềm tin
             chờ đợi
Nợ giọng nói, vòng tay ai nhắc nhở
Nợ đêm thâu giấc ngủ chắng vỗ về.

Mười năm rồi không trả nỗi cơn mê
Bỗng ào ạt xô từng cơn mộng mị
Bỗng chiêm bao dịu dàng bao suy nghĩ
Xô đời nhau vào giông tố xuân thì.

Mười năm rồi lời yêu hoá ngô nghê
Giờ sống lại trái tình đang đuối đắm
Giờ quay lại nẻo đường xa thăm thẳm
Lạc loài nhau trên phố
bỗng…
nhạt nhoà mưa.

Giờ xa rồi đêm giá lạnh ngày xưa
Lời tình muộn chôn vùi thời dâu bể
Ban ơn đời một tình yêu rất khẽ
Làm vốn liếng
          cho
            cuộc hành trình
                         trả nợ trái tim.
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

GỌI

Gọi con đò vắng mênh mông
Đưa người viễn xứ sang sông hôm nào!
Gọi từng lũy trúc, bờ lao
Lời ru cánh võng ngọt ngào ca dao
Gọi từng ngọn gió lao xao
Thổi vào kỉ niệm một màu thời gian
Gọi trưa hè nắng chói chang
Sông quê ngụp lặn, lang thang đường làng
Gọi ơi! Đồng lúa chín vàng
Bát cơm thơm ngát nặng tràn công cha
Gọi mùa mưa trắng phôi pha
Nhạt màu tóc mẹ chan hoà yêu thương
Gọi chiều bảng lảng khói sương
Sợi buồn ai thả về trời đơn côi
Gọi vầng trăng xẻ làm đôi
Đêm về
hờn dỗi
gọi hoài
cố hương.
                              25/12/2008
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

ĐỪNG ĐẾN CHIỀU ƠI!
                   
Chiều – là kết thúc một ngày
và khởi đầu cho đêm
Là khoảnh khắc bình yên
ta về trong cơn mưa lất phất
tìm và gọi mẹ ơi!

Chiều – là bữa cơm đạm bạc
với rau đắng, cá đồng
Rộn rã tiếng cười vang.
Chiều - là những lúc tan tầm
đàn chim nhỏ vội tìm về tổ ấm.
Nơi ấy có mẹ yêu thương!

Chiều – không đếm hết những buổi chiều ta có…
Mẹ ngồi bên khung cửa lạnh.
Dáng gầy guộc mỏng manh.
Chiều - nơi góc vườn mẹ ngồi nhặt lá
…Đường về dài lê thê.

Chiều – không phải chỉ có thế
Là nắng nhạt như màu tóc mẹ
trắng
lơ thơ
phảng phất mùi hương thân thuộc mà ta không muốn rời xa.

Chiều – là tuổi thơ của ta ngày một đi qua.
Chiều lại đến như tuổi già của mẹ
rơi rơi
Như lá vàng trong vườn mẹ nhặt.
Nếu như chiều không chỉ là  họp mặt
Thì đừng đến chiều ơi!
Đừng đến chiều ơi!
                                            8/11/2008
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

MƠ VỀ EM
                                   
Nghe nói rằng quê em ở Hậu Giang
Thấy thương lắm nhưng chưa lần được ghé
Vùng đất mới vươn mình bao sức trẻ
Và ngày đêm rộn rã những công trình

Nghe nói rằng em – cô gái nguyên trinh
Đôi má ửng – làn da hồng quyến rủ
Vành môi mọng chín hồng bao ấp ủ
Cho khách thương hồ khao khát những nụ hôn!

Và gặp em – trong giấc ngủ chập chờn
Con đò nhỏ bồng bềnh trên sóng nước
Dòng kênh xáng trong ngần bao mơ ước
Xà No ơi! Tím lắm nỗi chờ mong.

Vẫn biết rằng là nỗi nhớ hư không
Nhưng thương lắm mắt nhìn đêm gặp gỡ
Và như run lên trong từng nhịp thở
Tay trong tay em khi thị xã lên đèn

Tinh mơ nhìn đẹp lắm dáng chèo duyên
Câu hò ngọt như quýt đường Long Trị
Hơi thở thơm lừng trong từng hương khóm
Cầu Đúc quê mình rộn những chuyến hàng đi.

Em, em ơi! Anh không muốn quay về
Xa đồng mía ngút ngàn trải rộng
Đến thăm em một lần trong mộng
Chợ nổi thuyền ghe trên bảy nhánh sông quê

Em, em ơi! Anh không muốn quay về
Ngọt lịm tình yêu thăng hoa thành nỗi nhớ
Cho quên đi lần đầu bao bỡ ngỡ
Tầm Vu mưa về gợi nhớ những vẻ vang.

Nghe nói nhiều về vùng đất Hậu Giang
Thấy thương lắm nhưng chưa lần được ghé
Hậu Giang là em, dịu dàng cô gái trẻ
Sức sống dâng tràn khi đất nước vào xuân.
                                                         Xuân 2009
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

MỘT THOÁNG TÂY ĐÔ

Về thăm em Tây Đô chiều hò hẹn
Ráng vàng rơi trên Đại Lộ Hòa Bình
Rưng rưng nhớ kỉ niệm ngày đưa tiễn
Xôn xao buồn khúc hát lý tình tang.

Cơn mưa nào chở ký ức lang thang
Ngày xưa đã hơn một lần lỗi hẹn
Em đứng đợi trước cổng trường mỗi sáng
Tóc quyện hương nồng gió len lén thơm lên

Qua Ninh Kiều da diết những nhớ, quên
Hoàng hôn gọi hàng dương xào xạc lá
Ngơ ngẩn tiếc chiếc thuyền mơ ai thả?
Bài vọng cổ trôi trên sóng nước lăn tăn

Về Cái Răng thương nhớ bỗng ngập lòng
Yêu Ba Láng giọng cười ai ngọt quá
Dắt tay em nắng trải vàng muôn ngả
Gió Phong Điền có lạnh lắm không em?

Lộ Vòng Cung đèn vẫn sáng êm đềm
Tha thiết nhớ hỏa châu đêm rực cháy
Ánh mắt nào đâu đây còn sáng mãi
Ru thời gian vào năm tháng nhạt nhòa

Trấn Giang nhìn từ một góc trời xa
Thành phố đứng bên bờ sông thơ mộng
Đồng bằng như chắp thêm đôi cánh mỏng
Bay lên cùng bao khát vọng sinh sôi

Rồi mai về nỗi nhớ sẽ đầy vơi
Yêu biết mấy đêm trăng tình thi sĩ
Nhịp cầu nối những bờ vui vời vợi
Nhìn sông buồn nghe gợi nhớ Cầm Thi.
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

TRẢ LỜI ĐI ANH
(Tặng Mai Hậu và những gì đã xa)       

Ngày mai là kết thúc một chuyện tình
đem đến cho em nhiều niềm vui và nước mắt.
Một tình yêu trong vắt
mà em dành trọn cho anh!

Tin nhắn anh em không muốn trả lời
mà thiết tha muốn nghe giọng nói
chỉ để tưởng tượng nụ cười của anh.
Sao không trả lời em?
…Dặn lòng không được khóc!

Anh ơi! Ngày mai
em phải làm gì
trong thời khắc anh trao nhẫn cưới?
Đến chúc mừng anh hay mình em ngồi khóc?
Giữa đống bộn bề suy nghĩ chẳng giản đơn.
Anh ơi! Ngày mai
anh sẽ làm gì
trong lúc em dỗi hờn?
Mà tim nghe buốt lạnh
Trả lời em đi anh.

Có không anh ngày mai trong lễ cưới
một niềm vui trọn vẹn trong anh?
Em lang thang giữa hàng cây đại thụ che mất khoảng trời xanh
nghe gió thốc từng lời hờn tủi
Trả lời em đi anh
Ngày mai em phải làm gì?
Ngày mai anh sẽ làm gì?
                                                         7/10/2008
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

KHẮC KHOẢI THU

Thu lại về. Thoáng lạnh những cơn mưa
Hoàng hôn xuống, phía chân trời tím lắm
Ngồi tựa cửa nhìn về phương xa thẳm
Có chi buồn? Không! Chỉ ngắm mây bay.
Lâu lắm rồi,
         bỗng,
            bất chợt chiều nay
Lòng sống dậy những ngày xa xăm ấy
Ghét thu ghê! Thu muôn đời vẫn vậy
Khắc khoải buồn, miên man nhớ...
                             Thu ơi!
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

CHÙM BA BÀI THƠ XUÂN

KHÔNG ĐỀ 1
Dọc ngang một cõi chiêm bao
Mùa đông tàn lụi gầy hao xuân thì
Mai nhà ai nở say mê
Nàng xuân không lỗi hẹn thề cùng ta.

******************************
KHÔNG ĐỀ 2
Môt chút nắng cháy thêm tình
Một chút gió để ru nghìn nhớ mong
Một chút rượu cho thêm nồng
Để ta uống cạn môi hồng xuân em.

******************************
KHÔNG ĐỀ 3
Đông quân trở gót ngập ngừng
Buồn nghiêng chiếc lá ngại ngùng đông rơi
Môi xuân như đã gọi mời
Người ơi đừng nói những lời gió bay.
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

CHỜ ĐẾN BAO GIỜ?
(Nhân đọc bài thơ “Lung linh tóc dài ơi!” của nhà thơ Trúc Linh Lan)

Răng khểnh là răng khểnh ơi!
Miệng cười xinh quá cho đời suy tư
Mùa thơ đã đến bao giờ?
Ngại ngùng răng khểnh đợi chờ môi xa
Thời gian dẫu có phôi pha
Lời thương yêu vẫn ngọc ngà như xưa
Tiếng thơm lạc mất âm thừa
Chờ răng khểnh dưới cơn mưa não nùng
Mật chiều rót xuống mông lung
Nhìn răng khểnh phía ngập ngừng trời xa
Xây lâu đài cát nguy nga
Rước tình về lại nhạt nhòa hư không
Bàn tay đan lấy sợi buồn
Dịu dàng kết chuỗi ưu phiền tằm tơ
Chờ răng khểnh, đến bao giờ?
Vu vơ nỗi nhớ, vu vơ tình buồn.

MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
(Nhân đọc bài thơ “Lung linh tóc dài ơi!” của nhà thơ Trúc Linh Lan)

Một thời lược vắt trâm cài
Một thời áo trắng tóc dài ai bay?
Một thời ngắm, một thời say
Một thời vụn dại miệt mài ước mơ
Tóc buồn ru nỗi hững hờ
Rối tung giấc ngủ dật dờ chiêm bao
Mùi hương nũng nịu lao xao
Gió thơm ai ướp nôn nao mắt chờ
Tóc dài trói chặt hồn thơ
Nhốt vào kí ức ngẩn ngơ đi tìm
“Tìm em như thể tìm chim
Chim bay biển bắc anh tìm biển nam”
Một thời tơ tưởng tóc xanh
Một thời bạc tóc nhọc nhằn tìm em.
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 14 trang (136 bài viết)
[1] [2] [3] [4] ... ›Trang sau »Trang cuối