Trang trong tổng số 14 trang (136 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

linh lan

Cô gửi bài thơ thư gửi chị cho Mắt Bão, bài thơ giàu cảm xúc
                      THƯ GỬI CHỊ

           Không biết mùa này bên ấy có tuyết rơi?
           Còn bên đây thoáng heo may se lạnh
           Chị lấy chồng xa,
                          mẹ  thường hay khóc.
           Em cũng buồn rưng rưng nhớ… miên man…

           Không biết xứ người chị có vui không?
           Hay chiều xuống chị trông về quê cũ,
           Dõi mắt tìm phương xa,
                                     nơi nào có mẹ,
           Đang tựa cửa trông theo từng bước chân con?

           Chị nhớ không,
           Hẹp lắm con đường mòn,
           Dẫn về nhà qua bờ kênh mọc đầy hoa dại,
           Lũy tre xanh, dòng sông nào xa ngái,
           Những trưa hè, ngụp lặn…. rong chơi!

           Nhớ chị,
                       lòng em cứ mãi không nguôi,
           Gửi ước mơ theo từng con thuyền giấy,
           Theo dòng sông qua ngã ba, ngã bảy…
            Vượt đại dương mang hình bóng quê nhà:

           Ghe thương hồ,
                      Chiếc áo bà ba,
           Chở yêu thương đợi ai về đoàn tụ?
           Tiếng hò mênh mông dăm câu tài tử,
           Chợ nổi bồng bềnh câu hát đò đưa…
            
           Bữa cơm chiều cuối năm mẹ nấu món canh chua,
           Bông súng - cá rô đồng – ngày xưa chị thích.
           Dưa hấu đỏ, bánh chưng xanh ngày tết…
           Gốc mai già lặt lá đã đơm hoa.

            Thấp nhang trên bàn thờ, lòng gơi nhớ người xa
           Mắt mẹ buồn xa vắng…
           Chỉ có mẹ, có em ,
                            tờ lịch cuối cùng rơi thầm lặng
           Không biết  bây giờ bên ấy đã xuân chưa?

                                       9/2/2008
Xa ngái: xa xôi.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

TỰ SỰ

Xôn xao
Én về qua phố
Cành mai vàng vỡ nụ
Ngập ngừng muốn nở hoa.

Rộn rã
Xuân về qua ngõ
Có bao giờ gió thôi mang cái lạnh đầu năm?
Rét buốt
Nhẹ nhàng nàng xuân trở gót
Giật mình!
Ta đã ba mươi.

Hân hoan
Chị ở xa về
Quà tết cho đàn cháu nhỏ
Màu nắng xuân thơm ngát
Nghe những sợi tóc đang len lén bạc
Trên mái đầu đã từng xanh
Thảng thốt!

Hoảng hốt
Ta nghĩ lại mình
Đã làm gì cho mẹ
Cho mọi người xung quanh
Cho bản thân mình

Khi tiếng cười còn trong trẻo
Trong khi giấc ngủ không đến vào buổi sớm mai

Thở dài…
Mùa xuân vừa đi qua

Ta biết mình phải làm gì?
Ngày mai…
                                                           12/12/2008
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

KHÔNG ĐỀ

Sợi chiều ai thả
Nắng núp lưng trời
Mưa về gõ cửa
Giọt buồn rơi rơi…

Hàng cây chờ đợi
Gió hát lời tình
Dòng sông vời vợi
Cánh bèo lênh đênh.

Hoàng hôn lơ đễnh
Ru giấc mơ dài…
Giọng cười ái ngại
Nói lời chia tay.

Lời thơ đang trải
Sóng sánh lục bình
Trôi về quên lãng
Tím hoài mênh mang

Xô buồn ngơ ngẩn
Xoá hết nợ nần
Lạc vào thơ thẩn
Trở về thinh không.
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

CHỈ LÀ MÂY BAY

Ru thời gian ngủ ngoan trong bàn tay
Ta đi tìm tuổi thơ
Trên dòng sông mênh mông
xa ngái
Trôi đi đâu theo cánh hoa dừa
Tim tím buồn
ai thả
ngày xưa…

Ngày xưa – đâu rồi những cơn mưa?
Chiều rơi rơi ướt lối
Lời hứa - ngày xưa
Nào ai đổi thay
ai giả dối
Nào có ai ngờ tới
Giờ chỉ là mây bay…
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

NHỮNG ĐIỀU GỞI LẠI

Gởi lại thầy bài học quê hương
Trang sách nhỏ ướt nhoè nỗi nhớ
Quả thị vàng nở ra cô Tấm
Tấm lòng thầy mở những nỗi yêu thương!

Gởi lại thầy những sáng mờ sương
Đường mòn vắng chênh vênh đến lớp
Con đò nhỏ vẫn ngày hai lượt
Không thể nào chở hết những ước mơ

Gởi lại thầy đêm trắng không tên
Trang giáo án viết hoài sao không hết?
Ngoài song cửa sáng lừng vầng trăng đậm
Giấc ngủ đâu thôi thúc chẳng vỗ về?

Gởi lại thầy những câu nói ngô nghê
Lời thơ dại làm buồn lòng quá đỗi
Ánh mắt nào van xin lời thứ lỗi
Ôi trái tim rộng lượng đến bao dung!

Gởi lại thầy gởi nỗi nhớ hư không
Bàn tay nhỏ vụng về gom kỷ niệm
Cuộc đời dẫu thăng trầm như ngọn sóng
Vẫn nhớ hoài lời dạy dỗ - đò đưa…

Gởi lại thầy nước mắt ướt cơn mưa
Tuổi thơ dại bên thầy thân thương quá!
Gởi lại thầy niềm tin yêu chất chứa
Hẹn ngày về mang khát vọng làm quà.
                                                 15/12/2008
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

LỤC BÁT ĐÊM

Đêm
      buông một tiếng thở dài
Gió xao xác thổi bên ngoài mái hiên
Tiếng rơi bầy vạc ăn đêm
Nghe như khắc khoải nỗi niềm riêng mang
Con cò một kiếp đa đoan
Suốt đời gian khó  
                  để dành yêu thương
Đêm buồn giấc ngủ chập chờn
Ngoài xa đồng vắng côn trùng thở than
Mái chèo khua nước sông tràn
Xuồng ghe ai chở vầng trăng đêm tàn?
Ngược xuôi kiếp sống nhọc nhằn
Chênh vênh sóng nước
                              dặm ngàn giá băng
Ngọn đèn leo lét mơ màng
Đêm thao thức gọi,
                      ngỡ ngàng chiêm bao
Người đi
           tiếc nuối đêm nao
Người về
           mang cả dạt dào trời mơ
À ơi giấc ngủ mong chờ
Lời ru cánh võng
                     câu hò vọng êm
Đưa tay hứng hạt sương đêm
Rót vào chén rượu cho mềm môi say
Giọt trăng rơi xuống vàng cây
Cựa mình chiếc lá nhẹ bay
                                     ngậm ngùi
Đêm về
          mắt nhớ chơi vơi
Đêm về
thổn thức
gọi hoài
cố hương.
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

THƯ GỬI BẠN
                           (Viết thay Kim, gởi tặng Lan Anh)

Ta biết viết gì cho bạn đây?
Người cùng ta vẫn ngày ngày đi học
Người cùng ta vẫn ngày ngày lóc chóc
Cóc, ổi, xoài,… Cười, khóc cũng cùng nhau.

Ta biết nói gì với bạn đây?
Mười bảy tuổi còn quá đổi thơ ngây
Mười bảy tuổi còn yêu nhiều, ghét lắm
Và còn mơ những mơ ước cao đầy!

Ta biết lấy gì tặng bạn đây?
Ánh nắng vàng, hoa, bướm, hay trời mây?
Thôi thì tặng cả nụ cười trên đời vậy?!
Để lúc nào ta cũng thấy bạn vui.
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

LƯU BAN
                 (Tặng học sinh lưu ban lớp 11T1 – năm học 2004-2005)

Đêm nay về gom đầy tay kỷ niệm
Giấu vào lòng bàng hoàng buổi chiều nay
Một niên học cuối cùng rồi cũng hết
Nặng trĩu lòng nhìn bảng điểm chuyền tay.

Giấc ngủ buồn đầy mộng mị ngày mai
Con đường nhỏ hẹp dần vào quá khứ
Bước chân cũng lạc vào vùng tâm sự
Gió bên ngoài thổi khúc nhạc ăn năn.

Đã qua rồi những đêm tối lang thang
Ngày họp mặt với muôn vàn chúng bạn
Trang sách nhỏ xếp vào trong quên lãng
Áo trắng tinh khôi vướng víu bụi ngàn

Con đường dài phía trước rộng thêng thang
Đang chờ đón bước chân người khai mở
Bước tiếp đi cuộc hành trình dang dở
Tự đứng lên ngay vấp ngã đầu đời.

Phía chân trời ánh sáng khắp nơi nơi…
Bàn tay sẽ chạm vào điều mới mẻ.
                                                       24/05/2005
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

NGÂN KHÚC THÁNG GIÊNG

Tháng giêng có màu gì?
Mà trên cành chín hồng quả mận đêm
Hay ấm áp màu môi em
Ngày đầu mới gặp?

Tháng giêng có mùi gì?
Mà cơn gió đầu năm mang về bao cái rét
Hay nỗi nhớ ta thầm lặng dệt?
Về em, về em…

Tháng giêng có màu gì?
Mà vàng nắng buổi bình minh rực rở
Hay da em sáng màu trăng tỏ
Để ta mơ về… đêm đêm…

Tháng giêng nói những gì?
Mà khúc khích tiếng cười ai ngọt quá!
Bên kia đường hoa trải dài muôn ngả
Cho ta yêu em, yêu cuộc sống rộn ràng.

Tháng giêng hát những gì?
Mà nhà ai vang lên bài ca năm tháng
Khúc tự tình lãng mạn
Mây trời lãng đãng xa
Tặng em, tặng em…

Tháng giêng đến lúc nào?
Mà ngập ngừng con én nhỏ
Ngậm cành lộc biếc
Bơ vơ…
Không chịu bay đi tìm hạnh phúc cho mình

Tháng giêng hết xuân chưa?
Mà dùng dằng…dùng dằng…
Níu kéo đất trời
Ớ lại
Như ta yêu em
Dịu dàng…dịu dàng…
Mãi không phai.
                      Tháng giêng 2009
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Mắt Bão

NGẪU HỨNG DIÊU BÔNG

Chiều ra phố nhặt nỗi nhớ riêng tư
Đem về ép vào trang nhật ký
Không thể nói yêu bằng những lời hoa mỹ
Nên anh phải miệt mài đi tìm lá diêu bông.

À, à ơi! Câu hát lý gàu sòng
Em tát nước
Mang trăng vàng đem đổ
Anh vụn dại
Mệt nhoài
Đêm mất ngủ
Vắt câu thơ ngang trời làm trăng sáng chờ mong.

À, à ơi khúc hát lý diêu bông
Câu đố em ra
Suốt đời anh nghiệt ngã
“Đến khi nào ai tìm được lá?
Em sẽ gật đầu
Lên kiệu về dinh”.

À, à ơi câu hát lý mông mênh
Núi cao lắm và rừng kia sâu thẳm
Ngày nắng cháy da,
Đêm dài vô tận
Ru nỗi nhọc nhằn thành câu hát không tên?

Băng đèo cao,
Qua sông suối gập ghềnh
Bao chiếc lá rụng rơi trong nuối tiếc
Anh vẫn đi qua tháng năm biền biệt
Chưa thể nào giải câu đố em ra?

Lời ru buồn em hát lý phôi pha
Con bướm trượt trái mù u té xuống
Nên câu hát gàu sòng xưa đi trốn
Đã thay bằng tình khúc sáo sang sông

À, à ơi câu hát lý theo chồng
Xin đừng trách vì héo mòn nỗi nhớ
Ngày ngóng trông
Nhạt màu son thiếu nữ
Đêm khép màn the
Chờ đợi mối tình buồn.

À, à ơi câu hát lý ru con
Ngày trở lại
Hồn trôi về thực tại
Trên tay anh ngập ngừng bao chiếc lá
Tự hỏi lòng mình
Có phải lá diêu bông?
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 14 trang (136 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] ... ›Trang sau »Trang cuối