Trang trong tổng số 11 trang (102 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [4] [5] [6] [7] [8] [9] [10] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

Cám ơn chị MT rất nhiều
"Mùa thu rớm máu rơi từng chút
Trông thấy lá vàng thu đỏ ngợp trời "

Chị làm cho HT thấy nhớ thương miên man.Em chúc chịluôn vui
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

Cháu rất cám ơn cô LL đã góp ý những bài thơ của cháu

EM CÓ NHỚ


Em có nhớ Sài Gòn chiều vợi nắng
Gió trêu đùa lạo xạo những hàng cây
Anh lang thang qua con đường xưa ấy
Tìm lại ai… xa lắc phương trời.

Em có nhớ những lần anh đứng đợi
Buổi tan trường, hai đứa bước chung đôi
Băng lăng tím rơi rơi… trên áo trắng
Để đêm về anh thao thức làm thơ.

Em có nhớ bản nhạc “Love story”
Đêm quán cóc trên đường Nguyễn Huệ?
Thành phố về khuya quạnh hiu ngõ vắng
Ly phê buồn rõ giọt tương tư

Em đã đi và anh cũng đi
Hai lối rẽ hai con đường không điểm gặp
Ở phương trời xa em có nhớ
Mùa hạ về phượng nở đỏ trường xưa

Sài Gòn vẫn đèn đỏ đèn xanh
Và Cần Thơ cũng đèn xanh đèn đỏ
Anh đứng lại ngã tư đường đèn đỏ
Em đèn xanh xa hút kỷ niệm buồn

Điện thoại đường dài không thấy đổ chuông
Em rất bận …và anh chỉ còn là quá khứ?
Xa mặt cách lòng... anh không tin như vậy!
Dẫu câu muối mặn gừng cay ta chưa thử bao giờ.

Hôm nay anh trở lại Sài Gòn
Con đường cũ có rất nhiều thay đổi
Nhưng lá vẫn xanh trời thì nhiều nắng
Những cơn mưa bất ngờ anh nhớ chiếc dù che

Gío làm cơn mưa lá me
Chân anh bước ngập ngừng qua lối cũ
Hình như tiếng guốc em khe khẻ
Chạm vào tim anh nỗi nhớ nhói lòng

Ký túc xá ngày xưa…nơi hò hẹn chúng mình
Anh đứng đợi biết rằng em không đến
Một chút mùa thu gió heo may bịn rịn
Lối ấy anh về đã vắng bóng ai?

Nao nao cuộc tình khắc khoải chờ mong
Lá hát trên cây lời ca tiễn biệt
Nhớ lắm nét dỗi hờn trên đôi mắt biếc
Nụ hôn đầu ai lén trao ai,
Nụ hôn đầu nhớ lại còn say!

Anh trở về đây gọi mùa sang
Nhìn hàng sao chiều nay trút lá
Anh gom lại thành thuyền hoa mang thả
Xuống dòng đời sóng nước mênh mang.

Tạm biệt em,
                     tạm biệt Sài Gòn,
Cho anh giữ chút hương nồng trên tóc rối
Cho anh giữ một thời nông nổi
Kỷ niệm này em có nhớ không em?

                    Huy Tùng

CÓ NHỮNG LÚC

Có những lúc ta vô tình đánh mất
Nụ cười duyên ngọt lịm tự bao giờ
Có những lúc trái tim như mắc nợ
Chút ân tình của người- trả chưa xong !

 Có những lúc ta mỏi mằt nhớ mong
 Hình bóng diễm kiều nơi phương trời xa lắc
Tóc dài đen vành nón nghiêng e ấp
 Đã nhạt nhòa theo kí ức chơi vơi !

Có những lúc đắm mình giữa biển khơi
Tâm hồn ta muôn trùng cơn sóng dữ
Đem trái tim trót  trao người xa xứ
Chút dỗi hờn …ừ một chút thôi nha!

Có những lúc  ta tự nhủ cùng ta
Phải đứng dậy sau những lần vấp ngã
Cuộc sống là cánh diều mong manh quá
Ta phải nâng niu trân trọng từng ngày

Có những lúc ta muốn uống thật say
Để quên hết cuộc đời đầy chua chát
Văng vẳng bên tai dòng sông len lén hát
Gọi thuyền về cho bến bớt cô đơn

 Có những lúc đứng lặng giữa hoàng hôn
Nghe  tiếng mưa rơi lòng ta rét mướt
 Trên sân trường âm vang tí tách
Chốn cũ nơi này ai giấu mất tiếng ve ?

Nhớ những lúc ta nhìn nhau nói khẻ
Lời yêu thương… ánh mắt dịu dàng…
Giờ đâu còn ?Mây hạ lang thang
Rong rủi đi tìm ngày xưa áo trắng

Dẫu biết đời còn  bao cay đắng
Ta mệt nhoài với bao suy nghĩ được –không,
 cuộc tình  buồn như lá trầu không
Miếng vôi bạc đắng lòng ai giông bão

Có những lúc lạc trong  giấc chiêm bao
Ta mơ thấy em về gõ cửa
Có những lúc …
Ta dặn lòng đừng nhớ nữa
Quên hết nỗi buồn …
Lòng chợt sáng trong hơn!

                                      Huy Tùng

        KHÔNG ĐỀ
Về lại Cà Mau bao năm dài xa cách
Con đường quen,hàng cây rợp bóng trời chiều
Góc phố , khu nhà xưa nơi quán cóc
Vẫn ôm hoài một nỗi nhớ mồ côi

Bao năm trời con biền biệt xa xôi
Nước mắt mẹ cho lòng con nhức nhối
Năm tháng đi qua đợi chờ mòn mỏi
Tóc mẹ giờ trắng tựa mây bay

Con đã về với mẹ hôm nay
Mái tranh nghèo thơm mùi rơm rạ
Nắng thị thành làm con nhớ quá…  
Bếp nhà ta quyện khói lam chiều

Còn lại gì năm tháng quạnh hiu ?
Con cố đi tìm dấu chân bỏ quên trên cát
Đứng trước biển âm thầm con hát
“ Lòng mẹ bao la… “tiếng nấc nghẹn ngào!

Bao năm dài con mải miết nơi đâu ?
Đeo công danh quên vị mặn mà của biển
Dáng mẹ xưa nhạt nhòa… tan biến!   
Vùi yêu thương trong đóng tro tàn

Con giận mình - kẻ bạc nghĩa vô ơn
Chiều nay, quỳ trước mộ ba  con khóc
Cha nằm đây , mẹ bao vết chân chim nơi khóe mắt!
Tội lỗi này có tha thứ được  không ?

Huy Tùng

        CÒN CHÚT GÌ

Còn chút gì mảnh trăng vàng hiu hắt ?
Kĩ niệm xưa ngơ ngác chốn thị thành
Hỏi hoàng hôn chập chờn bao giấc ngủ
Mưa phương này chạnh nỗi chờ mong

Anh đi rồi !
                  ngày ấy …
                                    một cơn giông.
Con đường đợi nhạt nhòa màu sương khói
Bước chân quen về đâu rất vội ?
Mùa hạ vàng sắc nhớ hắt hiu

Còn chút gì năm tháng cô liêu ?
Đôi cánh mỏi xuôi về miền xa lắc
Chiếc lá rơi lặng  thầm anh cúi nhặt
Vùi niềm đau xao xác phía chân trời

Còn chút gì nỗi nhớ chơi vơi ?
Chợt tắt lịm trong chiều heo hút gió
Mảnh tình xưa lời yêu chưa kịp  ngỏ
Thoáng ngậm ngùi khúc hát chia ly

Còn chút gì ?…
Còn chút gì lệ ước hoen mi?
Ngày anh đi ,
em một lần đưa tiễn
Còn một chút gi?
               cho ta lưu luyến.

Lời hẹn ước này!  nợ mãi ngàn năm.

HUY TÙNG
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

hoatim_tigon124

tặng HT một bài thơ của LNN. rất xúc động khi được đọc những bài thơ giàu cảm xúc sâu lắng của HT.
PHỐ GIAO MÙA
[url=http://upload.x8smile.net/share-8651_4A1F69BC.html]http://upload.x8smile.net/thumb-8651_4A1F69BC.jpg[/url]
Chớm lạnh  thu sang
Em xuống phố
Chiều  man mác gió
Thướt tha khăn mỏng hững hờ

Em nuối tiếc
Tháng năm qua
Sắc lá vàng
Gợi  niềm nhung nhớ

Đã xa rồi
Vấn vương hoài ánh mắt
Lối xưa giờ
Chống chếnh vòng tay

Em chiều nay
Dạo  một mình trên phố
đông đúc người qua
Sao con đường cô độc thế?

Anh về nhé
Phố vàng hoa vẫn đợi
Ngõ thu sang
Xao xuyến nắng nghiêng thềm.

Lê Như Ngọc
Trót mang mặt nạ với đời
Điểm trang thì cũng tàn rơi một mình...
blog:http://360.yahoo.com/hoatim_tigon124
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

linh lan

Cô chúc mừng HT có một cô bạn thơ mới quen thật dễ thương. Đừng để trái tim ngủ yên, đừng để cảm xúc bị xơ cứng nhé. Thơ bao giờ cũng là người bạn chung thuỷ nhất đấy. Vui.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

Cám ơn LNN đã vào chủ đề thơ của HT :"Thơ là tiếng nói tri âm ,tri kỉ ,là âm nhạc của tâm hồn ,nhất là tâm hồn cao cả và đa cảm "Còn gì sung sướng bằng HT có một người bạn thơ LNN.Xin cảm ơn rất nhiều !
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

Ở trong tôi ngọn lửa tình dữ dội
Đốt rụi tàn nỗi buồn của thế gian
Đốt cháy tim em duyên kiếp phủ phàng
Đợi tình yêu mới ngày đơm hoa ,kết trái

Ở trong tôi ngọn lửa tình hoang dại
Sưởi ấm tim em mỗi lúc đông về
Cho tôi được hôn bờ môi ngà ngọt
Trăng ghen hờn với hoa bướm lả lơi

Ở trong tôi ngọn lửa tình âm ỉ
Trở bao niềm tin , hạnh phúc ,nụ cười
Rồi mai đây ngọn lửa tình bùn cháy
Mang lại tiếng cười mãi với nhân sinh
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

Hạ vàng sắc nhớ hắt hiu
Ve kêu rát cổ trong chiều tỉ tê
Hè về phượng đỏ ven đê
Héo mòn hoa cúc lối về vắng em
Ta nghe lá rụng bên thềm
Ai người đánh cắp trái tim dại khờ ?
Tìm trong ngọn cỏ vu vơ
Đêm về kết lá vần thơ tạ từ
Từ biệt ư!
Cách biệt ư !
“Bấy lâu thất lạc bây chừ tìm đâu ?”
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

Phượng hồng  lác đác chân đê
Thương em một cõi đi về đê mê
Ngã nghiêng trong gió tóc thề
Trăng khuya lạnh ngắt mây rề lối xưa
Núi cao sương khói chiều mưa
Người đi ai oán chẳng chừa thời gian
Đêm tàn .Hoa rụng .Hè sang
Rượu ngon uống cạn lỡ làng duyên tôi
Tháng ngày thăm thẳm dần trôi
Người xưa nay đã già rồi còn đâu ?
Tóc xanh thuở ấy dải dầu khói sương
Người đi cuối phố ,mỏi đường
Nhớ về trường cũ mà thương em nhiều
Trăng xưa lạnh ngắt đìu hiu
Sáng mai thức dậy dập dìu cõi mơ
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Y Nam

nick: ngoisaothuytinhtrn

khi nào rảnh, anh em mình trò chuyện hen!

chẳng biết nợ nhau năm tháng nào
mà nay sanh lắm nỗi ưu tư
khuya về chép một vầng thơ trắng
giấy bút nằm yên, viết tên Tùng...
Nhiều đêm nằm mơ về anh giật mình mới biết mất anh
Kỷ niệm ngày nào giờ đây nằm trong câu hát nhớ mong
Càng mơ về anh càng khóc
Càng xa rời anh càng nhớ
Có lẽ anh ơi khi xưa chẳng nên gặp nhau...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

Có biết từ đâu tôi bỗng sầu ?
Duyên tình dang dở tại vì đâu ?
Tôi mang kiếp sống trên trần thế   
Không hận gì đời lắm bể dâu
YN hỡi YN có phải chăng em vẫn sầu ?
Em đừng buồn ,đừng trách bởi vì đâu ?
Niềm đau rồi sẽ tan thành khói
Đừng nhớ hoài cho thêm đắng cay
Anh hy vọng vào một ngày mai
Cuối con đường
Ta gặp nhau
Ta vô tình tay chạm bàn tay
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 11 trang (102 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [4] [5] [6] [7] [8] [9] [10] ... ›Trang sau »Trang cuối