Trang trong tổng số 11 trang (102 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [2] [3] [4] [5] [6] [7] [8] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

Có phải em là nàng tiên áo trắng ?
Trở mây trời hạ vắng lang thang
Cánh phượng hồng ngơ ngẩn xốn xang !
Rồi thở hương nồng trong làn tóc rối
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Đồ Nghệ

Nhân đọc nhiều bài thơ của Huy Tùng thường có hình ảnh "anh đi rồi...", ĐN chợt nhớ về kỉ niệm của cái thời "hoa đỏ" của mình, mình cũng đi rất nhiều và sự cách trở chia xa cũng "rất dài và rất xa..." như lời một bài hát(nhất thời chưa kịp nhớ tên),gửi bạn một bài thơ cách đây hơn 30 năm, cũng là hình ảnh "anh đi rồi"...

Anh đi rồi em có biết không em
Những lá thư sẽ không đi từ Hà Nội nữa
Nó sẽ mang hương của hoa dừa xứ sở
Gửi miền Bắc thân yêu...

Anh đi rồi xa cách biết bao nhiêu
Hai đứa ở hai đầu Tổ quốc
Nhưng mảnh đất mỗi nơi đều trở nên thân thuộc
Trên tấm bản đồ ta tìm chỗ ở của nhau

Đêm ngoài này thơm dịu hương cau
Anh gửi tới em dòng cảm xúc ban đầu
Đêm thường vậy bình yên và cao cả
Mà sao trời không nói hết được chiều sâu...

Hà Nội-Cần Thơ.1975
...
Все пройдет и печаль и радость
Все пройдет так устроен свет
Все пройдет только верить надо
Что любовь не проходит нет ..
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

linh lan

Huy Tùng sao không post bài thơ nào lên vậy, im hơi lặng tiếng kỹ ghê. Đang mong đọc thơ em đây, Vào trang thơ Hương Giang tặng một bài làm quen nhé, Hương Giang có viết mấy dòng đấy, mong có thêm bạn thơ sẽ vui hơn không chán nữa nhé. Cô
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

linh lan

tặng Tùng bài thơ
              KHÔNG ĐỀ III

                                           Cảm xúc từ những đòng nhật kí oline trên thiviện.net

Hãy giấu nỗi buồn vào trong tim,
Hãy gởi nỗi đau vào con chữ
Câu thơ như dòng chảy,
Mang theo bao nhiêu sầu muộn, đau xót, bi thương…
Biết bao người san sẽ.
Biết bao người,
                     cảm thông,
Nỗi buồn vơi đi.
Nỗi đau lành lại.
Nỗi bi thương sẽ nguôi dần,

Ngoài kia ánh nắng vàng xuân
Bông hoa vừa hé nụ
Cây đơm lộc biếc
Hãy ướp men nỗi buồn
Nỗi buồn thành rượu,
Ta rót tặng bạn bè
Chén yêu thương!

Gió thổi bay hạt bụi bên đường
Cơn mưa không còn nông nổi
Bão giông cuộc đời hay cơn lốc xoáy…
Người này có thể đón nhận nhiều hơn,
Người kia một lần,
        đã tang thương dâu bể.
Trái tim một lần đau, một lần mạnh mẽ
Và khi nỗi đau trở thành ngôn từ
Bạn sẽ có những câu thơ bất tử.
  

                 24.3.2009
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

linh lan

Cô tặng Huy Tùng bài thơ đọc cho vơi buồn nghen

         HẠ XA
 Anh ép cánh phượng hồng khô mỏng
 Vài câu thơ ghi vội bên chiều
 Gió cứ hát và tình lắng đọng
 Em nhặt lấy hạ buồn làm kỷ niệm yêu.

 Hạt quỳ reo tí tách bờ môi
 Ve giao hưởng những bài ca từ biệt
 Em áo trắng bay trong vòm cỏ biếc
 Đợi ai về cho bóng bớt lẻ loi

 Cây bạch đàn khép mắt cuối hoàng hôn
 Vĩnh biệt nhé tuổi mười lăm mười sáu...
 Cổng trường ơi, hãy khoan...đừng khép
 Mắt ai vừa một chút mưa rơi.

 Thả cánh diều lãng man ước mơ
 Trang lưu bút cuối cùng vừa gấp lại
 Hạ chưa qua,
 Thu đã về hiên trước,
 Giutar buồn những sợi nhớ sợi thương

 Xin từ biệt,
 Khoảng trời hoa bướm cũ
 Giữ dùm nhau,
 Thương nhớ một thời...
         1994
Nhật mộ hương quan hà xứ thị?
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.
     (Hoàng Hạc Lâu - Thôi Hiệu)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

Về thăm em một chiều nắng nhạt
Nhặt lá vàng  sót lại ngoài hiên
Khung cửa sổ ngôi nhà cô hàng xóm
Mùi hoa Quỳnh thoang thoảng hương đưa

Em ơi em anh rất muốn đi tìm
Chút hương tóc dịu dàng thời con gái
Ánh mắt nhìn với bao điều bỡ ngỡ
Giọng cười duyên ngọt lịm tự bao giờ ?

Cuối con đường gió rít những trang thơ
Hoa cúc tàn rụng đầy trên ngõ nhớ
Thu đến ,thu đi, một vầng trăng vở
Khúc ca nào ru nỗi nhớ mênh mông?

Em ở nơi đâu ?
                      ....Có nhớ anh không?
Chiều Tây Đô nắng vàng buồn ủ rũ
Tiếng guốc đường xa âm thầm nhắn nhủ ?
Một chiếc lá rơi chạm xuống mặt đường

Hoàng hôn tím nhuộm chút sầu thương
Ngoài song thưa lối mòn xao xác lá
Bèo dạt,mây trôi về đâu trăm ngã ?
Cung đàn xưa vọng lại tiếng thi cầm .
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tâm Từ

Chào cô Trúc Linh Lan, có phải cô là tác giả của những cuốn tiểu thuyết của thời gian?TT cũng có đọc một số tác phẩm nhưng không nhớ tên rỏ như là "Hoa Dã Quì" thì phải.TT cảm thấy rất hay!
Tăng Cô vài dòng thơ chúc Cô vui!

Không đề

Đọc tiểu thuyết như vào trong mộng
Con đường yêu sao lắm trông gai
Ước chi ta là chim báo bảo,
Mách cho đời sóng gió hương yêu!
Trái tim tôi vỡ vụn mãnh pha lê.
Và ở đó tay em còn hiện hữu!
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

Còn lại đêm nay
  Rồi ngày mai
  Tôi rời vòng tay yêu thương
 … Ra đi biền biệt

  Giọt lệ nào nước trong veo ?
  Ném  thật nhanh vào li rượu đắng
  Nỗi buồn mênh mông
  Lá thu vàng không ?

  Trôi về miền xa lắc
  Còn đâu đây nỗi nhớ ?
   Một nỗi sầu bay cao
   Đi đâu ,về đâu ?

   Ừ !Ngày mai em đi
   Ừ!Thì ta chia ly
   Sao chẳng nói gì ?
   Cho lệ huen mi
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

huỳnh ngọc huy tùng

Về lại Cà Mau bao năm dài xa cách
Con đường quen,hàng cây rợp bóng trời chiều
Góc phố , khu nhà xưa nơi quán cóc
Vẫn ôm hoài một nỗi nhớ mồ côi

Bao năm trời con biền biệt xa xôi
Nước mắt mẹ cho lòng con nhức nhối
Biển bỗng  đen một màu đen tội lỗi
Tóc mẹ giờ trắng tựa  mây bay

Con đã về với mẹ hôm nay
Mái tranh nghèo thơm mùi rơm rạ
Nắng thị thành làm con quên mất   
Bếp nhà ta quyện khói lam chiều

Còn lại gì năm tháng cô liêu ?
Con cố đi tìm dấu chân dài trên cát
Đứng trước biển âm thầm con hát
Giọng à ơi tiếng nấc nghẹn ngào

Bao năm dài con mải miết miền xa
Đeo công danh quên vị mặn mà của biển
Dáng mẹ xưa nhạt nhòe tan biến  
Vùi yêu thương trong đóng tro tàn

Con hận mình sao quá bạc nghĩa vô ơn ?
Chiều nay quỳ trước mộ ba rồi con bật khóc
Cha nằm đây ,còn mẹ thì quên mất
Tội lỗi này có tha thứ được hay không?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Dũng

quán cóc,mái tranh, mùi rơm rạ

Ôi những từ đó nghe mới gần gũi và thân thương làm sao :(
Bài thơ này làm Lửa vô cùng cảm động, trước lời thơ tha thiết, chân thành, cảm động lắm.
Đọc xong bài này chợt giật mình vì bao năm rồi không về với Mẹ, với gia đình thân yêu, với quê hương và bạn bè, thèm được ngửi thấy mùi rơm rạ, thèm được nếm vị mằn mặn của biển quê nhà, và cái ồn ào của những nơi phố thị... :( Thèm lắm
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 11 trang (102 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [2] [3] [4] [5] [6] [7] [8] ... ›Trang sau »Trang cuối